Chu chay 2

font size= "18 px "> Cạn dàu tim cháy thành tro .Những mong sáng cả đôi bờ nhân gian

Trang Anh

Philipin kien TQ về bien dao tai LHQ

Phát biểu tông thong Obama

Tân Lê -cô gái Úc gốc Việt tài danh

Ca voi chet dat vao bo bien Hue

Hoc tieng anh hieu qua.Tieng anh 123.com

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2008

Lục bát không đề (thơ Nguyễn hoạt)

Lục bát không đề
Vẫn còn một chút đam mê
Tôi xin mùa hạ nắng về bên hiên
Vẫn như cây khế rất hiền
Tôi xin trăng xuống bên thềm với tôi
Vẫn còn đôi lứa, lứa đôi
Tôi lo sông lở cát bồi xa nhau
Tôi tìm em ,em ở đâu
Sông và biển có từ lâu lâu rồi
Heo may tôi nhớ suốt đời
Chiều thăm thẳm chút mặt người buồn vui
Tâm linh ở cõi xa vời
Bụi trần thì lắm đầy vơi nhạt nhoà
Thiên đường tìm chưa lối ra
Càn khôn thì cũng phải qua tay người
Tôi tìm em ,em tìm tôi
Biết đâu sông lở cát bồi xa nhau

Thơ Nguyễn Hoạt

Người đi trăng gầy
Giữa muôn trùng mưa nắng
Chiều ngui ngút nẻo quanh
Đêm buồn vây vây kín
Trăng rơi ngoài lạnh tanh
Đi hết thời chiến tranh
Vừng trăng treo mắc cạn
Mầm lá bắt đầu xanh
Trường sơn tìm bóng bạn
Giữa hằng hà vô hạn
Đường chập trùng gió mây
Lối mòn nhân loại vắng
Phía người đi trăng gầy

Nhà nông ( Nguyễn Hoạt)

Nhà nông
Tôi buôn bán chỗ không người
Câu thơ đất bạc ,mùi đời đất chua
Ruộng vườn ai cuốc cày chưa
Tháng tư lúa trỗ ,bão mưa chập chờn

Thơ Nguyễn Hoạt

Mất ( NGUYỄN HOẠT)

Nhớ gì? Ta với ta đây
Quên gì?muối mặn,gừng cay-quên gì

Cái thời ta ngủ, ta đi
Cái thời ngọn gió thầm thì đưa hương

Cái thời cóc nhái xưng vương
Nghe như cổ tích mà thương đến già


Cái thời xa...lại không xa
Nhớ quên ta đánh mất ta- mất rồi

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2008

Thơ Tô hoàn:tinh le


NHÀ THƠ TÔ HOÀN


TỈNH L
 
 Phải cây chưa xanh hay quả chưa vàng
 Đất tỉnh lẻ chim bay qua không đậu
Trời tỉnh lẻ không cao không thấp
 Mây từng đàn nhong nhóng mặc thời gian
Sông tỉnh lẻ chảy hoài không tới biển
                                                      Nước bao năm vẫn líu ríu chân cầu
                                                      Người lái đò bỏ khách chờ nhạt bến
                                                      Mải mê tìm màu mỡ ở đâu đâu
                                                      Đêm tỉnh lẻ ngôi sao nào cũng bạc
                                                      Dưới trăng suông giun dế quá nhiều lời
                                                      Ngọn gió đồng thổi qua không đủ mát
                                                      Ngọn gió đồng tỉnh lẻ cũng mồ côi


                                                                                             T.H

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2008

Thơ Tô Hoàn:Sân khấu-cuộc đời

Sân khấu - cuộc đời
Trên sân khấu em là hoàng hậu
Anh là vua áo mũ ngọc ngà
Xung quanh bao cận thần vệ nữ
Cung vua thời nào cũng huyền bí nguy nga
Đêm sân khấu ngày trở về đời thực
Ái khanh ơi! Nàng ngồi bán nước chè
Bao vệ nữ chở hàng bỏ quán
Vua mặc quần đùi chăn lợn bơm xe

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2008

Thơ Tô Hoàn


Ngọn lửa
Ngày xưa ai tìm ra lửa
Xua tan giá lạnh mùa đông?
Vì đâu lửa qua mưa gió
Ngàn năm nguyên một sắc hồng
Ai giữ cho đời ngọn lửa
Cho em thổi chín nồi cơm
Môi em ấm nồng như lửa
Tình yêu- lửa của tâm hồn
Cha truyền cho anh ngọn lửa
Gian nan anh vẫn kiên lòng
Mẹ truyền cho em ngọn lửa
Quanh năm đôi má em hồng
Đồng đội chia anh ngọn lửa
Thắp lên đuổi hết đêm dài
Lửa ấm căn hầm điểm tựa
Lửa cùng anh giữ đất đai
Qua lửa thành tro tất cả
Những gì rác rưởi trên đời

Thơ Tô Hoàn

Ngọn tháp
Ngày đẹp trời 'đầy chim bay quanh tháp
Nghe tiếng chim. tháp đâu biết chim buồn
Mùa mưa bão chim tìm phương trời khác
Chim bay rồi trơ ngọn tháp cô đơn
Con số
Mỗi ngày chất chồng con số
Cộng vào rồi lại chia ra
Cứ nghĩ cộng vào là được
Đâu ngờ tổng số lừa ta

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2008

Thơ Tô Hoàn: Vo danh


Vô danh
Mỗi người sống đều có tên để gọi
Nhắc tên người yêu ngọt môi mình
Đi giành tự do người người ngã xuống
Tự do rồi mà họ vô danh

Trang thơ Tô Hoàn



Chân trời
Ta nói với nhau có chân trời
Cầu vồng sau mưa,bình minh nõn chuối
Mấy mươi năm bước chân nào cũng vội
Chân trời ta đến vẫn xa xôi
1989

Thơ Tô Hoàn

tự hỏi
Tình yêu không là biển
Mà ta đi không cùng
Tình yêu không là rừng
Sao bao người lạc lối
Tình yêu không thời gian
Mà sao ai cũng vội

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2008

Trang thơ Tô Hoàn

Đọc lại thơ mình
Bao năm ta làm thơ
Bây giờ lần đọc lại
Bài thơ viết về đất
Câu nào cũng mỡ màu
Ta hay đâu sự thật
Đất suốt đời quặn đau
Ta viết thơ về mẹ
Mà không hay mẹ nghèo
Không hay đời mẹ cực
Trong căn nhà vẹo xiêu
Ta viết về tình yêu
Ý thơ nào cũng ngọt
Ta đâu biết tình yêu
Có đắng cay chua xót
Thơ ta viết ngợi ca
Bao điều không có thật
Đời còn nhiều nước mắt
Thơ ta hí hửng cười
Sống hờ hững với đời
Câu thơ nào cũng giả

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2008

Trước biển

Trước biển
Sóng hối hả biếc xanh nhường thế
Bọt trắng tan xoa giải cát vàng
Những viễn ảnh nhọc nhằn xe cát
Dã tràng ơi vẫn mãi đa mang
Ta bên nhau ngày vô tư nắng gió
Giữa ồn ào phấp phỏng điều chi
Vắng giọng nói nụ cười ánh mắt
Năm mươi năm gấp lại...bóng ngày đi
Năm mươi năm với bao điều thay đổi
Vui buồn ơi lắng đọng ngày qua
Đứng trước biển màu xanh muôn thủa
Sóng bạc đầu cười khuất cánh buồm xa
















Dẫu mòn lối gió


Dẫu mòn lối gió
Em hái hoa đời chưa kịp hương
Lời chưa nói được đã lên đường
Dẫu mòn lối gió non còn đứng
Ta bạc tóc rồi thương vẫn thương

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2008

Nắng mưa

Nắng,mưa
Sông hàn bên nắng,bên mưa
Đã tàn cuộc hẹn, người chưa thấy về
Cơn mưa còn đuổi theo xe
Bốn bề gió tạt chẳng che nổi mình
Ngang chùa tiếng mõ tiếng kinh
Nỗi buồn thành kén trong tim...bao giờ

Thứ Tư, 6 tháng 8, 2008

Bến giang đầu

Bến giang đầu
Giọt giọt chảy qua ngòi bút
Câu thơ viết ra thật buồn
Giấc mộng ta xây ngày trước
Nay thành vườn hoang rêu vương
Anh mải đuổi hình bắt bóng
Em về hàng tre xác xơ
Ánh sao trời khuya heo hút
Đi hoài chửa cặp bến mơ
Quán gió chiều đông cát bụi
Ánh mắt chợt nhói gặp nhau
Từ xa vọng vào câu hát
Em ơi đâu bến giang đầu

Nỗi ngờ

Nỗi ngờ
Lồng son nào treo trên cây
Ai người đã thả chim bay...bao giờ
Đâu rồi tiếng hót mà mơ
Nép vào bóng lá còn ngờ trời xanh

Vào chùa

Vào chùa
Vẳng câu giã bạn sân chùa
Tiếng chuông tiếng mõ ngẩn ngơ cuối làng
Tham sân si những đa mang
Còn cầm đến chốn phật đàng làm chi
Khói hương chẳng dứt cơn mê
Câu kinh thì nhớ câu thề thì quên
Phật còn ngồi mãi toà sen
Mặc người quan họcửa thiền í a

Đỡ

Đỡ
Một đê chắn cát bên ni
Bên tê chắn sóng ầm ì ngày đêm
Sóng một bên, cát một bên
Đê nào chắn đỡ rạc thêm quê nghèo?

Mưa

Mưa
Đang mưa ai thả giọt buồn
Ướt nhoè mắt lá thêm thương kiếp người
Phập phồng trong tiếng mưa rơi
Nghe như đồng vọng bao lời thế gian
Giọt nào đọng, giọt nào tan
Giọt làm lửa đốt không tàn chữ yêu
Giọt làm ướt đẫm cánh diều
Giấc mơ chợt rụng giữa chiều đang bay

Nghĩ !

Nghĩ
Cháu ở xa quê không thiếu sữa
Chỉ khát lời ru ấm của bà
Nơi cháu ngày đêm ầm ĩ phố
Đâu rồi rười rượi gió làng ta