Chu chay 2

font size= "18 px "> Cạn dàu tim cháy thành tro .Những mong sáng cả đôi bờ nhân gian

Trang Anh

Philipin kien TQ về bien dao tai LHQ

Phát biểu tông thong Obama

Tân Lê -cô gái Úc gốc Việt tài danh

Ca voi chet dat vao bo bien Hue

Hoc tieng anh hieu qua.Tieng anh 123.com

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2009

Qua thi

Ngang trời mây ập cơn mưa.

Em đi gió lạnh đôi bờ nhân gian.

Bỏ bờ tre bỏ mùa vàng.

Lối mòn phố vắng đa mang một đời.

Luật trời chịu thua luật người.

Chuyện buồn muốn khóc hát cười ngẩn ngơ.

Luật nào ngã chết câu thơ.

Hồn tôi trôi dạt bến bờ lau thưa.

Qua thì tắt gió mộng mơ.

Sống trần tục viết bài thơ cho mình

Thứ Ba, 30 tháng 6, 2009

Chợ buồn :tho Nguyễn Đương

Có thời ta quen hát bè
Bây giờ ta lại thích nghe rì rầm
Tiếng thanh xen lẫn tiếng trầm
Tiếng đời rất thật được cầm trên tay

Rượu nào ai chuốc ta say
Tỉnh ra thương Mẹ tiếc ngày đi qua
Chợ buồn ai hát câu ca
Trăm năm mấy đợt thiên hà bão dông

Chùm thơ Kinh Bắc: Tô Hoàn

Đời lá
Vẫn biết sinh ra đời đã mỏng
Lám sao reo vẫy suốt năm dài
Xin góp chấm xanh dâng sự sống
Làm chút mỡ mầu gửi đất đai

Dòng đời
Dòng đời trong đục cứ trôi
Trăm năm ai nhớ cả đôi bờ gầy
Ngàn năm trời tỉnh đất say
Chỉ thương những đám cỏ may lạc mùa

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Di qua con bao:nguyenduong

Đi qua cơn bão
Đi qua
cơn bão mặt trời
Ngôi sao vỡ vụn
bay hơi mất rồi
Bây giờ
tôi chẳng thể vui
Nỗi đau mới đó
nay cười được chăng
Câu thơ
đánh bóng nghĩ sang
Người đem đánh đổi
thế gian ruộng vườn
Bây giờ
tôi chẳng muốn buồn
Chuyện đời đen bạc
sớm hôm trá hình
Bây giờ
tôi chẳng muốn tin
Vỏ ngoài che kín
dấu mình đó thôi
Xin em
đừng có cạn lời
Ngây ngô một thuở
để đời lãng quên

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2009

Cánh đồng :tho tohoan

Cánh đồng
Con đường quê em chạy giữa cánh đồng
Cánh đồng có tự bao giờ em chẳng biết
Cánh đồng với mẹ cha em thân thiết
Với em cánh đồng cũng là bạn bè đầy ắp
ước mơ

Cánh đồng tự xa xưa
Có cánh mà không bay lên được
Cánh đồng xanh màu ước mơ
Sao bao năm vẫn chân lấm tay bùn

Nếu có được những điềuước như trong
cổ tích
Em ước cho cánh đồng đừng ướt đẫm
mồ hôi

Đêm thơ tohoan

Đêm
Nhuộm đen mọi sắc màu
Nhoè cả trời cả núi
Giọng mẹ và hương hoa
Đêm không sao nhuộm nổi

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2009

Seminar dieucay:Bauxite Tay nguyen

Được ngày chủ nhật nhàn rỗi,ba ôngbạn cũ gặp nhau.Sau vài tuần trà thuốc,
ông đầu rau D lên tiếng:
_Hai bác ạ,mấy ngày hôm nay tôi bức xúc lắm-Về việc khai thác quặng bauxite Tây nguyên ấy.Đại tướng Võ nguyên Giáp trong thư gửi thủ tướng CP thì bảo nên dừng việc khai thác lại,tuy đây là kế hoạch lớn đến 20 tỷ đôla
Mỹ,nhưng nếu khai thác thì ô nhiễm môi trường rất nghiêm trọng,có ảnh hưởng xấuvề xã hộian ninh quốc phòng...Không biết ý kiến của hai bác thế nào? Ông đầu rau H hăng hái:
_Tài nguyên trong lòng đất nước mình thì nhiều lắm,đó là bí mật quốc gia
Riêng việc khai thác bauxite,tôi thấy:Nếu không khai thác thì bauxite chỉ là đất,có điều khai thác lên luyện nhôm mà bán thì không ăn thua,như là đào tài nguyên lên mà bán... Ông đầu rau C cướp lời:
_Đúng,bán tài nguyên cho đến khi cạn kiệt khác nào việc khai thác than đem bán,để bây giờ phát triển Xi măng thì dự kiến phải nhập than chứ gì?
Ông H:Trung Quốc ngườita khai thácnhôm để đẩy mạnh công nghệ hàng không,vũ trụ.Chế tạo tên lửa để hiện đại hoá quân đội,tăng tiềm lực quốc phòng...và...
Ông D:Ồ thế mình chỉ có làm vài ba thứ dây cáp điện,đúc xoong nồi cửa nhôm, thế thôi à! Bán hết đi,đến đời cháu chắt,chúng nó lớn lên,muốn thi thố với người thì lại đi nhập nhôm về à?
Ông C:Còn tệ hại môi trường nữa chứ.Có mỗi cái nhà máy Supe Lâm thao
cả làng phải di dời.Còn ở đây hàng triệu tấn bùn đỏ,dioxit sunfua ngấm
vào đất vào nước thì dân tình còn khổ đến đâu...Trung quốc là nước tiêu thụ nhôm nhiều nhất thế giới mà năm 2008 đã cho đóng cửa các mỏ khai thac nhôm Bây giờ họ sang ta hùn vốn khai thác là nghĩa thế nào?...
Câu chuyện còn dài dài,Đầu tôi cứ mụ mị đichẳng biết nên dừng hay nên tiến.Viết lại tin này,mong bè bạn khắp nơi,có tầm nhìn,hiểu biết chỉ giáo
Cảm ơn bạn hữu Địa chỉ:nguyenduong-bacgiang.blogspot.com

Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009

Thơ Tô hoàn

Diều
Diều bay lên nhờ gió
Diều không rớt nhờ dây
Trời xanh diều chao liệng
Đất cằn diều có hay?

Đến một khi tạnh gió
Không còn sức mang dây
Trời không nơi nương náu
Diều rớt về đâu đay

Luc bat buon vui:tho nguyenhoat

Lục bát buồn vui
Chiều thưa cái nắng tím hồng
Cái ao ai bới cái sông ai đào?
Giời thì thấp đất thì cao
Con mương nước chẩy chẳng vào ruộng sâu

Con chuồn lạc bạn về đâu?
Con chim rã cánh từ sau phía chiều
Hạt sương thì lớn hơn nhiều
Hạt thóc thì lép vải thiều thì ung

Con cua chết rạc trên đồng
Rừng trôi theo lũ,núi sông lở bồi
Con đường vô tận buồn vui
Lá vàng còn, lá xanh rơi đầm đìa

Luc bat khong de:tho nguyenhoat

Lục bát không đề
Gánh hoa chị đỗ vỉa hè
Nửa thân nón úp chị che nụ cười

Đòn quẩy đặt làm ghế ngồi
Xếp từng bó lại chị tôi đợi chờ

Qua sông thì phải luỵ đò
Than hồng cháy hết thành tro bếp tàn

Nước quẩn lộc bình trôi ngang
Con cua sợ rắn bò ngang qua ngày

Chiều vàng gió hút qua tay
Nước non và thế giới này phù vân

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2009

Gio, tho :tohoan

Gió

Ồn ào làm tướp lá cây
Lang thang để sổng đám mây khỏi trời
Ngày hè mong vã mồ hôi
Lại đi rỡn chốn biển khơi bạc đầu

Thứ Ba, 7 tháng 4, 2009

Khong bao gio cu:tho tohoan

Không bao giờ

\Lửa không bao giờ cũ
Dẫu chỉ mầu lửa thôi

Nước không bao giờ cũ
Nơi miệt mài chảy trôi

Biển không bao giờ cũ
Biển nhận cho hết mình

Trời không bao giờ cũ
Nắng mưa mầu thuỷ tinh

Đất không bao giờ cũ
Lối ai đi dẫu mòn

Mùa không bao giờ cũ
Ngày tự mình lon ton

Mat dong ho,tho tohoan

Mặt đồng hồ
Mặt đồng hồ
Thường có ba kim

Như thể đứng im
Là bác kim giờ
Lờ đà lờ đờ
Là anh kim phút
Chỉ chú kim giây
Lao đi vùn vụt

Nhìn mặt đồng hồ
Xem giờ xem phút
Ai ngó gì đến giây!

Tieng chim :tho tohoan

Tiếng chim

Tiếng chim là của bầu trời
Ai đem chim nhốt quên nơi mái nhà

Gió mưa thông thốc đêm qua
Tiếng chim đứt nối như là... khóc rên

Sáng nay trời đất hừng lên
Ai hay chim với tiếng chim đâu rồi?

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2009

Mua:tho tohoan

Mưa
Mưa bong bóng phập phồng
Thương mẹ dài ngày hạ

Mưa nhuốm vàng tay lá
Mùa thu ai vẫn mong

Mưa phùn buốt trời đông
Thương người chưa đủ ấm

Xuân về mưa rắc phấn
Đất đai thêm mỡ màu

Bao người trong xa cách
Cứ chuyện về mưa ngâu

Cay gao :tho tohoan

Cây gạo
Cây gạo chẳng thấy gạo đâu
Tháng ba cành cháy một mầu lửa thôi
Có đàn sáo sậu ham chơi
Bay qua thả xuống mấy lời vu vơ

gio va cay tho tohoan

Gió và cây
Gió suốt đời lang thang
Cây thường xanh một chỗ

Gió góp làm bão tố
Cây bên nhau thành rừng

Gió về thì cây rung?
Hay cây reo thành gió

Cây thường xanh một chỗ
Gió suốt đời lang thang

Phep la Tho tohoan

Phép lạ

Rét thế xuân về trời ấm lạ

Đang mưa xuân tới nắng vương đầy

Vườn ai gầy rạc không hoa lá

Xuân kéo chim về hót sáng cây


Bao nhiêu lộc biếc theo xuân tới

Ôi những cành khô lại nẩy mầm

Xuân làm trời đất như không tuổi

Diệu kỳ phép lạ của mùa xuân

Hoi la : tho tohoan

Hỏi Lá
Mùa đông lá trốn đi đâu
Bỏ cây buồn đứng trơ màu khẳng khiu
Để rừng khát tiếng chim kêu
Thèm bông hoa rụng xuống chiều bâng quơ

Thế rồi trời đất giăng tơ
Từ đâu lộc biếc bất ngờ bật lên

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2009

tho nguyenhoat

Phận
Tôi như phận kiến cỏn con
Bay cao chẳng được mắt mòn mỏi trông
Cái ngày em đi lấy chồng
Hạt cơm bé tí mà không ôm vừa

Chân trần đi dưới nắng mưa
Một đời phiêu bạt mà chưa có thành
Mặc ai tiền bạc công danh
Tôi riêng chữ nghĩa quẩn quanh cái nghèo

Nước đục đánh phèn trong veo
Tôi như chiếc lá thả theo con đò
Đồng rộng mà cống chẳng to
Câu thơ tôi khóc để cho ai cười

Tôi như phận kiến một đời
Thế gian thì thiếu mình tôi lại thừa

Tho nguyenhoat

Trắng
Vườn tôi hoa vải trắng cây
Gặp cơn tai biến hoa bay trắng trời
Cơ hàn sương trắng mồ hôi
Con cò lặn lội sông trôi trắng bờ
Giọt buồn trắng phếch chửa khô
Giọt đau úp mặt bây giờ trắng tay
Tóc xanh đã trắng vai gầy
Nghe hồn hoa vải rụng đầy trắng đêm

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2009

tho tohoan :nhung cau hoi tu bien









Những câu hỏi về biển

Mặt trời lên từ biển
Tựa một khối lửa hồng
Mặt trời chẳng hề
ướt
Vì sao bạn biết không

Biển thì rộng quá thể
Sóng thì cao ngất trời
Sao con thuyền bé thế
Chẳng sợ gì bạn ơi?

Sóng sinh ra từ biển
Biển sinh ra từ đâu?
Sao biển thì xanh mãi
Sóng muôn năm bạc đầu

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

Nhung đường ray :tranninhho

Những đường ray

Những con tầu nối nhau qua bao ga
khát vọng
Chân trời kia liệu có đến nơi
Trên hai hàng đường ray định sẵn
Những đường ray toan hoạch định
chân trời

tho tranninhho

Vườn tôi

Dẫu cho mùa nào hoa ấy
Nở hoài rực rỡ bao năm
Sao mãi đến khi người đến
Vườn tôi mới hết âm thầm

Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2009

Lan man voi co :tho tohoan

Lan man với cỏ
Đường đời đâu cũng gặp
Cỏ lan man dại khờ
Trước mầu xanh tít tắp
Ta đứng ngoài gió mưa

Đường đời đâu cũng gặp
Hay đâu cỏ rạc gầy
Rễ cắm vào ruột đất
Hồn gưỉ cùng gió mây

Bao năm rong ruổi gió
Lang thang nơi lưng trời
Giờ lan man với cỏ
Mới thấy lòng đầy vơi

Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2009

Trích Trường ca...Tohoan

Cánh đồng của mẹ

Làng ta bao đời gió quanh quẩn bờ tre
tre bá vai nhau đồng ca bài kẽo kẹt
tre đánh thức những đêm đông giá rét
bóng tre gầy xua cái nắng chang chang

Mẹ tắm mưa cõng nắng đồng làng
đời cây lúa cỏ may nhiều hạn úng
tháng bẩy mưa ngâu phập phồngđất trũng
núi ao giời thành thác đổ về quây

Mẹ thức thâu đêm cùng vách đất tường cay
tre rũ rượi bàn chân làng thập thõm
nước ì oạp ăn mòn ngõ xóm
chuột từng bầy chí choé cắn đuôi nhau

Lộ ra :tho Tohoan

Lộ ra
Sau mỗi lần động đất
Làm sập vạn ngôi nhà
Bao phần trăm sự thật
Lần đầu được lộ ra

Tiếc : thơ Tohoan

Tiếc

Ngày trước mẹ xin vài hào lẻ
Có lần ta tiếc chẳng đem cho
Bây giờ ta tiếc không còn mẹ
Tiếc cả thời gian trót dại khờ

Thảo Vân Anh :thơ

Những gì nhỏ bé
Giọt nước nhỏ bé
Nuôi biển nuôi sông?
Mảnh mai thân lúa
Nuôi xanh cánh đồng?

Rạ rơm gầy guộc
Thành mái thành nhà?
Lang thang sợi gió
Sao thành phong ba?

Mái nhà :thơ Lã Giang

Mái nhà

Mái nhà choãi tựa cánh chim
Che mưa nắng để ấm êm ngôi nhà
Đêm đêm bao giấc mơ hoa
Ai hay trên mái sương sa ướt đầm

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2009

Gặp bạn tho nguyenduong

Trời mưa đi gặp bạn thơ
Để xem chỗ ướt chỗ khô ở đời
Để rồi đếm hạt mưa rơi
Để cho vơi bớt ngậm ngùi nỗi đau
Để cho vơi bớt ngậm ngùi nỗi đau

Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009

Đo bóng :nguyenduong

Đo bóng

Tối rồi mà ngỡ như chiều
Đường vàng ánh điện bóng xiêu xiêu dài
Lúc nhập một lúc thành hai
Nhập nhoà cái bóng ngắn dài đo chi

Vắng :nguyenduong

Vắng

Bến nước giờ vắng bóng đa
Miếu thiêng ngày ấy có là còn thiêng?
Khói hương đã nhạt mầu thiền
Lời xưa hò hẹn đã quên đường về

Tìm đâu :tho nguyenduong

Tìm đâu

Tan đàn vỡ tổ vì đâu
Cắt đôi giọt máu hai đầu đại dương
Phồn hoa tráng lệ thêm thương
Đầu trời cuối bể người dưng xa rồi

Ba mươi năm sóng cuốn trôi
Phù sa vỏ ốc cát vùi đáy sâu
Nhà chọc trời vắng trăng sao
Bơ vơ đất lạ tìm đâu thấy mình
<

Thứ Ba, 24 tháng 2, 2009

Đời và con số : nguyenduong

Nếu đời con số vô tư
Thì ta chỉ viẹc cộng trừ là xong
Thật thà chuốc cái long đong
Ngây thơ vào hội mấy vòng đều thua

Mạ gieo mấy vụ,mất mùa
Cố lo lễ vật lên chùa cầu xin
Tiếc mình lẽ mỏng phận hèn
Cửa thiền chẳng mở,vô duyên khóc thầm

Nho nhàng :nguyenduong

Nhỡ nhàng

"Ngây thơ ai hiểu hết mình"
Hồng nhan tiếc nỗi cả tin nhỡ nhàng

Tình đầu tan vỡ sang ngang
Đèn khêu hai ngọn,vội vàng biết đâu

Bây giờ giầy chật mang vào
Bước đi khập khiễng còn đau...Bao giờ?

Mua bat chot:nguyenduong

Cơn mưa bất chợt trưa hè
Để em ướt áo cành me che đầu
Nón ô em để ở đâu?
Mà em đứng vậy dãi dầu gió mưa

Tan cơn trời đã quá trưa
Mây còn lãng đãng,nắng chưa kịp về
Hàng cây ran rỉ tiếng ve
Lối mòn vắng vẻ, ta về đâu em ?

Tho Van Khanh

Hồ núi cốc

Chập chùng núi biếc ôm hồn mộng
Lướt sóng con thuyền nhẹ ra khơi
Lãng đãng mây trôi ngoài cửa động
Bồng bềnh nước biếc bồng bềnh trôi

Ở đâu chàng Cốc với nàng Công
Một thuở đam mê chẳng thẹn lòng
Khắc khoải mỏi mòn mà hoá đá
Nước mắt một vùng quá mênh mông

Thứ Ba, 17 tháng 2, 2009

Chiêm bao :Vankhanh


Chiêm bao
Nng sông Thương,mưa sông Cầu
Lấy chồng xa xứ hai đầu nhớ thương
Ngọt ngào hai tiếng quê hương
Tình cha nghĩa mẹ vấn vương thuở nào

Con đi trong cõi chiêm bao
Cầm tay mẹ dắt nao nao ngẩn người

Tho Vankhanh

Nhỡ nhàng
Đã lâu chảng đến thăm nhau
Để trầu ta héo,để cau ta vàng
Để đò lỡ chuyến sang ngang
Để cho con nhện nhỡ nhàng đường tơ

Trăng suông sương xuống ảo mờ
Để con thuyền đứng ngẩn ngơ giữa dòng

Tho Vankhanh


Trăng khuyết

Đêm trăng một bóng bên đình
Thuyền tan ánh bạc lung linh sao trời
Ta đi vớt mảnh trăng rơi
Thương vầng trăng khuyết đầy vơi nỗi mình

tho Vankhanh

Lối xưa
Tối nay về lại sân đình
Để tìm hơi ấm của mình ngày xưa
Đường làng ngõ vắng người thưa
Một mình thơ thẩn trăng đưa lối mòn

Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2009

Tanquang

Nhớ mẹ
Mẹ ơi sao vội đi xa
Võng đay vẳng tiếng ơi à còn đây
Âu dưa mẹ muối vẫn đầy
Vườn nhà còn để dấu tay hái chè
Mồ côi cả cái chổi tre
Chơ vơ chiéc võng bên hè bỏ không
Nón mê mẹ đội trên đồng
Nhìn đâu cũng bóng lưng còng đội mưa

Ban tôi :tanquang

Bạn tôi

Bạn tôi đã hoá cỏ x anh
Đã thành mây trắng đã thành chiêm bao
Đã thành bờ gió phi lao
Thành con đom đóm bay vào nghĩa trang
Hoá thân vào đoá quỳ vàng
Vào bông ké dại mọc hoang Cổ thành

Bạn tôi đã hoá vô danh
Như con suối nhỏ góp thành tên sông

Ngu up thia ;tanquang

Ng úp thìa
Nhà nghèo quen ngủ úp thìa
Nằm giữa là vợ ,nằm rìa là con
Phản gỗ mọt chiéu cói sờn
Đêm mưa giấc ngủ chập chờn ngoài chăn

Kín đầu thì lại hở chân
Bíu bo co kéo có ngầh ấy thôi
Khéo làm con thức mình ơi
Nằm như cá giở đầu đuôi cũng đành

Lằng nhằng cái bất thành văn
Tránh sao rơm lửa để gần với nhau
Hẳn là trời rét còn lâu
Úp thìa mà ngủ ai đâu bằng mình

tho tanquang

Giỗ trận
Tháng năm đâu có sinh cùng
Xót thương tiẻu đội giỗ chung một ngày

Thằng Hà bắc đứa Hà tây
Mặt còn non choẹt chưa đầy hai mươi

Thoắt mà mấy chục năm trời
Thịt xương vùi lấp khắp đồi không tên

Sim cằn cỏ dại mọc lên
Thản nhiên ai đó đã quên một thời

Giờ còn sống sót mình tôi
Thắp hương vái lạy ngọn đồi cỏ may!

Thứ Năm, 12 tháng 2, 2009

tho tanquang

Đu đủ đực
Chẳng tưới tắm chẳng vun trồng
Cây đu đủ đực tồng ngồng tốt tươi
Mọc lên như là trêu ngươi
Mọc lên ngoài ý muốn ngoài đợi mong

Sự bầy đặt của hoá công?
Cây đu đủ đực lòng thòng những hoa
Mùi hương hăng hắc lan xa
Như là vẫy bướm như là gọi ong

Cây điềm nhiên cứ như không
Cứ việc có mặt ở trong ý trời
Cứ vô lý đến tức cười
Cứ im lặng chẳng một lời -lạ sao?

Có lần ta toan cầm dao
Tự dưng chẳng hiểu thế nào lại thôi!

Chủ Nhật, 1 tháng 2, 2009

thơ:nguyenduong



Giáp nhau hai mặt lá
Mặt xanh biếc nhìn trời
Mặt suốt đời ngắm đất
Đời như lá,lá ơi?

tho;nguyenduong

Không đề

Mai là quá khứ của ngày kia
Cuộc tìm kiếm không khi nào kết thúc
Cái nhan sắc hôm qua ,nay như lạt mục
Thứ thần tượng ngày nào thoắt hoá hư vô

Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2009

tho:nguyenhoat

Không đề

Leng keng,leng keng,leng keng
Và bụi và gió bon chen với người
Này hoa này nắng chợt cười
Bao nhiêu ngọn gió về nơi kinh kỳ

Một vòng Hà nội mê ly
Những nườm nượp những li ti ùa vào
Đêm đầy hương đêm đầy sao
Lắng nghe mặt đất chỗ nào ve ran

Xanh trời con dế khóc than
Trận mưa thập kỷ ai làm thương đau
Hồn tôi chín rữa từ lâu
Tiếng vang chìm xuống,tiếng sầu chẳng vơi

Kinh kỳ tắt nắng,chiều ơi!
Leng keng Phố Phái một thời đã xa

Thứ Năm, 29 tháng 1, 2009

Gió không thổi mãi:nguyenhoat

Gió không thổi mãi

Lũ chúng mình xưa cũ
Bây giờ lại gặp nhau
Mỗi thằng mang mỗi dáng
Tóc xanh đã trắng đầu

Bao nhiêu là chìm nổi
Bấy nhiêu là nông sâu
Chuyện gì cũng muốn nói
Cứ cười cho hết đau

Lặng im là lắng lại
Cười có phải vui đâu?
Gió cũng không thổi mãi
Tình thì ở lại lâu

Thứ Tư, 28 tháng 1, 2009

Câu đối tết Kỷ sửu


Tết sửu đừng đem trâu gửi cuội
Năm trâu chớ dắt nghé nhờ bờm

Lê trạch Huyến

Phút giao thừa :nguyenduong

Tôi ngồi đợi phút giao thừa
Mà dài hơn cả đợi mùa trăng lên
Nhom nhem ,giở trắng giở đen
Nửa quê, nửa phố ,nửa đèn, nửa giâng
Ai gây sóng gió đất bằng
Đã đau mùa lúa ,mùa tằm ngẩn ngơ
Pháo hoa nở lúc giao thừa
Mặt xanh ,mặt đỏ,mặt vua, mặt hề
Rầu rầu nét mặt người quê
Bao đời lam lũ, mùa về trắng tay

Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2009

Chợ tết Tho nguyenduong

Đào nở tưng bừng,thấp thoáng xuân
Em đi chợ tết dạo mòn chân
Bao nhiêu đào quất mòn con mắt
Chỉ đứng đằng xa chẳng dám gần

Đợi : nguyen duong

Đợi
Xuân chưa đến đã xôn xao
Chén chưa kịp cạn, lao đao một đời
Người đi mua bán tiếng cười
Ta ngồi khao khát đợi người tri âm

lang dang:nguyenduong

Lãng đãng
Dẫu góc bể chân trời lãng đãng
Vẫn trong lòng bóng dáng quê hương
Đêm thị phi bao điều dối trá
Có niềm tin thắp sáng tâm hồn

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2009

tho tohoan

Ngày xuân ,lại nhớ
Ngày xuân ,lại nhớ..mưa phùn
Thương người mỏng áo gió run thuở nào
Mẹ ta thập thõm ca dao
Cánh đồng thấp cánh đồng cao cánh đồng

Ngày xuân em vội lấy chồng
Bỏ bờ tre với con sông rạc gày
Bơ thờ những cọng cỏ may
Găm vào ai những tháng ngày rỗng không

Ngày xuân lại nhớ nguồn trong
Mơ bao nhan sắc chưa chồng lên ngôi

Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2009

tho tohoan

Cánh đồng đêm

Cánh đồng đêm
hoa cũng nhoà như cỏ
đêm cần gì xanh đỏ
uổng phí bao sắc mầu

Cánh đồng đêm
những thửa ruộng kề nhau
gối lên bờ mộng mị
cả trời sao ti tí
gom lại may ra được nhúm lập loè

Cánh đồng đêm
những ngọn gió quen ăn sương chơi khuya
bụng thùng thình thổi phía nào cũng đói

Cánh đồng đêm
còn le lói
mấy con đom đóm lạc bầy
còn chút mê say
dàn hoà tấu uôm oam ếch nhái
hoang hoảng mùi hoa dại
rụng vào vũng nước chân trâu

tho tohoan

Sông
Dù đục dù trong
sông không ngừng chảy

Dù vơi dù đày
sông không ngừng chảy

Dù đêm dù ngày
sông không ngừng chảy

Dòng nước tự lần đi giữa uốn lượn đôi bờ

Với sông
mỗi phút giây qua không thành quá khứ
mỗi ngày nhanh qua vỗ hằn lịch sử

Sông muốn là sông
không chỉ chảy cho mình

Tho tohoan

Không đề
Muốn là ngọn đèn
lại tự thấy mình không đủ sáng
để soi vào bóng đêm

Muốn là lửa
không đủ sức bùng lên ngàn độ

Muốn là núi
Lại chẳng có gì nhấp nhô mời gọi phượng hoàng

Muốn là sông
sông có khúc ta sợ mình chóng mặt

Muốn là cây
không có đủ sức gió chiều nào vặn theo chiều ấy

Muốn là đất đai
ta lại như mảnh gió bạc màu

tho tohoan

Hoa lau
Hoa lau không sang
Hoa lau không thơm
Chỉ màu trắng đục
Mấy ai cắm bình

Hoa tự biết mình
Rủ nhau về núi
Quét mòn trời xanh

Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2009

tho tranninhho

Nước thánh

Ta kính cẩn đón từng giọt nước thánh
Ngỡ phất từ cành dương trong vườn
Địa đàng
Ta đâu biết đấy cũng là giọt nước
Từ gầu em múc thẳm giếng làng

tho tranninhho

Thiên đường và địa ngục

Địa ngục hình như dưới đất
Thiên đường hình như trên trời
Ai hay thiên đường địa ngục
Lòng vòng quanh trái tim tôi

tho tranninhho

Tượng

Khi không còn có thể bước đi
thiên tài thường hoá tượng
Tượng thật ra cũng là sự mỏi mòn chết đứng
trước khát khao
Sự im lặng giữa bốn bề huyên náo
Lại còn những tượng ngồi,tượng nằm
nghiêng ngửa ngó trời cao

tho tranninhho


Có một ngọn lửa

Bao nhiêu ngọn lửa đã tắt
Cháy từ dầu, củi .,than hồng
Riêng lửa cháy từ nước mắt
Một đời chưa dễ dập xong

Thứ Sáu, 9 tháng 1, 2009

Tho : nguyenhunglam

Trăn trở trước đào

Có phải
Đào tự uốn mình
Để thành cây thế
Hay người đã uốn đào
Làm thế cho đời
Quanh năm
chắt chiu
đợi
nở
nụ hoa xuân
Ta ngồi trước đào
trăn trở phân vân
Bỗng thèm
cành đào phaỉ
ở góc vườn hoang vắng
ơi đâu là xuân nồng ấm
Đời thực xuân

Xuân thực xuân