Chu chay 2

font size= "18 px "> Cạn dàu tim cháy thành tro .Những mong sáng cả đôi bờ nhân gian

Trang Anh

Philipin kien TQ về bien dao tai LHQ

Phát biểu tông thong Obama

Tân Lê -cô gái Úc gốc Việt tài danh

Ca voi chet dat vao bo bien Hue

Hoc tieng anh hieu qua.Tieng anh 123.com

Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

VĂN CHƯƠNG THIÊN CỔ SỰ

VĂN CHƯƠNG THIÊN CỔ SỰ
 
     Tặng : Pgs.Ts Vũ Nho
            -------------------
Đại thi hào Đỗ Phủ (712-770) là vị Thi Thánh bên Trung Hoa xưa. Ông là một nhà thơ đã dày công lao động sáng tác, thể hiện ở các câu  như :
 -Làm người tính thích câu văn ( thơ) đẹp
 Đọc chẳng kinh người, chết chẳng thôi.
-Tóc tơ không đáng tiếc
Sửa xong thơ mới tự ngâm hoài.
- Sách đọc vỡ muôn quyển
  Hạ bút như có thần. V.v...
Chính nhờ cố gắng cần cù như thế nên về nghệ thuật Thơ thì dù thể thơ nào vào tay ông đều được tôi luyện rất công phu và trở nên tuyệt tác.
Sinh thời , tuy danh tiếng lừng lẫy , nhưng Đỗ Phủ rất khiêm tốn học hỏi "không khinh người nay, yêu người xưa", "học được nhiều Thầy ấy mới hay".
Thơ ông kế thừa và phát huy truyền thống hiện thực của văn học Trung Hoa đã đạt đến mức xưa nay chưa từng có.
  Đỗ Phủ để lại trên 1400 bài thơ, tuyệt đại đa số là thơ trữ tình.
 Giới làm thơ nước ta xưa nay truyền tụng câu thơ" Văn chương thiên cổ sự..." vốn xuất xứ ở bài thơ của Đỗ Phủ như sau :
 
                           CẢM TÁC
                     Văn chương thiên cổ sự
                     Đắc thất thốn tâm tri
                     Tác giả giai thù biệt
                     Thanh danh khởi lãng thùy.
 
Dịch nghĩa :  LÀM THƠ NHÂN CẢM XÚC
                  Văn chương là sự nghiệp muôn đời
                  Được hay mất chỉ tấc lòng biết thôi
                  Mỗi tác giả đều khác nhau (về phong cách)
                  Đừng để danh tiếng lưu truyền khinh xuất.
Dịch thơ :
                  *Văn chương việc muôn thuở
                    Riêng lòng biết mất còn
                    Người nào phong cách ấy
                    Sao giữ trọn danh thơm.
 
                   *Văn chương là chuyện muôn đời
                   Có chăng được mất lòng thời tự "hay"
                    Mỗi người một vẻ giãi bày
                   Tiếng thơm cố giữ ,chớ "bay" theo thời...
 
Với quan niệm như vậy, thơ ông đã đạt thành tựu đột xuất về mặt sáng tạo những hình ảnh thi vị : rõ ràng, sinh động mà lại hết sức mới lạ, độc đáo với một sức truyền cảm mãnh liệt...thật đúng là "ngữ bất kinh nhân tử bất hưu" là thế .
 
           Góc Thành Nam Hà Nôi 15-12-2011
                      Nguyễn Khôi
 
 

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

Ta còn có chút lòng tin (NGUYỄN ĐƯƠNG)

Tin mới :”Thành ủy Hải Phòng đã công bố kỷ luật khiển trách đối với ông Đỗ Trung Thoại, Phó Chủ tịch UBND TP Hải Phòng. Hai anh em Lê Văn Hiền và Lê Văn Liêm là Chủ tịch huyện Tiên Lãng và Chủ tịch xã Vinh Quang đã bị đình chỉ công tác và chức vụ."
Ta vẫn thường nghe họ nêu như khẩu ngữ: Chính quyền này là của DÂN ,do DÂN ,vì DÂN thế
mà họ đã dồn người dân hiền lành đến bước đường cùng -Anh Đoàn Văn Vươn biết sai ,biết là
trứng chọi đá ,cũng không sợ hiểm nghèo ,chống lại sự bất công. Thực sự anh chẳng muốn hại
ai mà chẳng qua muốn cảnh cáo : hãy dừng lại các hành vi áp chế ,tàn bạo.cường quyền ,cho dân sống thì được sống ,bảo chết thì phải chết.
Là một cựu quân nhân -anh bộ đội Cụ Hồ.Tôi thật buồn vì ngày nay bản chất anh bộ đội cụ Hồ đã phai nhạt . Không tơ hào cây kim sợi chỉ của dân . Vì nhân dân phục vụ chắc chẳng là cái gì cả.
Ta sẽ chờ xem : "Chế độ ta tốt đẹp" sẽ xử lý câu chuyện này ra sao ?

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

Thơ : THỦY HƯỚNG DƯƠNG


 Vàng  (Ngũ sắc mùa thu)

Thu đang reo ngoài cửa
Cúc vàng hé môi cười
Ơ, có gì như thể
Em ngọt ngào . Chao ôi!

Trắng ( Ngũ sắc mùa thu)

Một lời thơ,một lời thơ
Bay như chiếc lá mùa thu dịu dàng
Bao giờ hết trọ trần gian
Hãy làm ngọn gió cuốn ngàn lời yêu

 Váy ngắn eo thon

Váy ngắn ơi,váy ngắn à
Em mặc váy ngắn như là trêu ai...?
Em cười như nắng ban mai
Áo dài che nổi hình hài khát khao?

Em đi qua phố hàng đào
Giật mình để tuột chênh chao ra ngoài
Xin ai đừng nhặt phí hoài
Vì eo thon-em trót cài vết đau


Phù dung

Phù dung ơi hỡi phù dung
Sáng bừng hương phấn,chiều rưng úa tàn
Hoa còn lắm nỗi đa đoan
Trách chi người cũng ngút ngàn bể dâu


Không đề

Nhân gian mỏi miệng khóc cười
Cái lưỡi uốn éo nói lời dối gian
Đứng lên rũ lưới đa đoan
Tôi hớn hở ôm muôn vàn nỗi đau

                                     Hà Nội 2010





Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

Thơ Xuân : NGUYỄN ĐƯƠNG

Mưa bay lất phấtalt

Mưa bay lất phất dắt xuân về
Dặt dìu trầm bổng khúc si mê        
Thương nhau biết mấy cho vừa độ
Năm  canh mượn cả sáu xuân thì 


Cánh hoa phật  thủ

Mấy mươi ngàn vét nhẵn bao
Cuối đông rét ngọt cứa vào sống lưng alt
Rồi cũng bắc nồi bánh chưng
Bếp than mẹ nhóm lửa rừng rực sôi 

Niềm vui nhen tiếng trẻ cười
Mâm bồng ngũ quả thêm tươi nếp nhà 
Phật thủ mười mấy cánh hoa
Bàn tay đức phật thắp qua cõi người
 
Ước mùa xuân mới đất trời
Cho người cái dũng cho đời cái tâm

Tản mạn ngày xuân  

altNắng hoe hoe chửa kịp vàng 
Hàng cây se lạnh xuân sang ngập ngừng

Trách người chưa  bước  đã dừng                                                                      
Chưa cầm đã bỏ chưa cùng đã qua
  
Trách đời ngã bẩy ngã ba
Em là ngã tám tôi là mông lung 

Cầm vàng bỏ chữ thủy chung
Gió tây thì rát gió đông thì gầy

Trăm năm be vỡ còn say
Vết xe trước đổ còn bầy ngổn ngang

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Chỉnh hay Đốn ( theo Blog NGÔ MINH)

Ngày 26/12/ 2011, phát biểu khai mạc Hội nghị TƯ 4, BCH Trung ương Đảng khóa XI , Tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng nói: “Xây dựng, chỉnh đốn Đảng là công việc rất phức tạp, nhưng không thể không làm, vì nó liên quan đến sinh mệnh của Đảng và sự tồn vong của chế độ. Ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp…”. Phát biểu tổng kết Hội nghị TƯ 4, ông Trọng có kể chuyện Bác Hồ rất chân thành :”Tôi làm điều xấu, các đồng chí trông thấy phải phê bình cho tôi sửa chữa ngay. Nếu tôi có vết nhọ trên trán, các đồng chí trông thấy lại lấy cớ “nể Cụ” không nói là tôi mang nhọ mãi. Nhọ ở trên trán thì không quan trọng nhưng nếu có vết nhọ ở trong óc, trong tinh thần mà không nói cho người ta sửa là hại người ta…”
Thế nhưng xem tivi, nhìn nét mặt và nghe giọng nói của ông Trọng ,

Câu nói ý nghĩa đầu năm của giáo sư Chu Hảo

Trước câu hỏi, liệu đã đến lúc đảng cộng sản mạnh dạn trao lại những quyền cơ bản thực sự thuộc về nhân dân và các chủ thể xã hội, cũng như tách vai trò của đảng ra khỏi sự lãnh đạo của nhà nước, cựu Thứ trưởng Khoa học - Công nghệ bình luận:
"Tính chính đáng của đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn rất nhiều trong lòng dân. Lịch sử đã để lại những dấu ấn rõ ràng và được toàn dân thừa nhận về vai trò của đảng cộng sản đưa Việt Nam từ một nước không ai biết đến trở thành một nước độc lập. Đưa Việt Nam qua hai cuộc chiến tranh, thống nhất đất nước."
Tuy nhiên ông đưa ra cảnh báo nguy cơ mà đảng cộng sản đang phải đối diện trong tình hinh mới:
"Tính chính đáng của đảng vẫn còn nhưng nếu từ nay mà đảng không quyết tâm đổi mới như tinh thần đổi mới từ những năm 1980, đổi mới một cách sâu rộng, triệt để hơn nữa, thì sự lãnh đạo của đảng sẽ dần dần mất đi sự tin tưởng trong lòng dân."
"Chỉ khi nào lấy lại sự tin tưởng đó, thì tính chính đáng của đảng mới được khẳng định."

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

Thơ NGUYỄN KHÔI

NHỮNG CÔ NÀNG QUAN HỌ
       -----------------
Những cô nàng đi hội
Thắt lưng bao xanh
Ai dám cởi
Để yêu
Người Quan Họ ?alt
Chỉ có gió
Chỉ có mây
Cởi cùng trăng gió
Là Liền Anh lãng tử
Hào hoa.
Những cô nàng đi hội
Thắt lưng ba vận
Áo váy thướt tha
Ai dám sờ
Vào cái mùi Quan Họ
Để yêu ?
Để nhớ
Khát một trời tình...
Những cô gái Bắc Ninh
Tuyết trinh
Đi chơi cả tháng trời Quan Họ
Hát hò
Đàn đúm
Nguyên trinh.
 
      Quê  Bắc Ninh  -tháng giêng .
           Nguyễn Khôi

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

Thơ : NGUYỄN HÙNG LÃM

                                              
Nhà thơ Nguyễn Hùng Lãm
                                                            -Nhà thơ Nguyễn Hùng Lãm
                                                            -Sinh năm :1939
                                                            -Quê quán : Thị Cầu Bắc Ninh
                                                            - Nghề nghiệp : Kiến trúc sư
                                                            -Hội viên hội Kiến trúc sư Việt Nam
                                                            -Nguyên  Viện trưởng Viện TKXD Hà Bắc
                                                            -Nguyên giám đốc XN thiết kế Viện TKKT
                                                                                                                   Bộ TM
                                                            -Tác phẩm đã xuất bản:
                                                            -Hoàng hôn xanh
                                                            -Khoảng muộn
  Gió đôi bờ xin giới thiệu đến với bạn bè tác phẩm” Khoảng muộn” của NHL.
  Như Tiến sĩ Khoa học ngữ văn Đoàn Hương đã viết trong lời đầu sách:
" Nguyễn Hùng Lãm làm thơ trước hết cho mình.Có lẽ vì vậy,khi đã đi vào gần đến tuổi xưa nay hiếm,anh mới nghĩ đến việc xuất bản cho mình một tập thơ
Thực ra nếu suy nghĩ sâu sắc thì các nghệ sĩ sáng tạo trước hết là để cho mình,y  như con chim sinh ra để hót,bởi nghệ thuật trước hết là một nhu cầu tự thân như  Platon đã nói.Cũng bởi vậy NHL đã mở đầu tập thơ bằng bài thơ rất duyên dáng:
                        Thu đến muộn giữa dòng đời quên lãng
                        Nắng vẫn vàng như nỗi nhớ mênh mông
Tuổi tác vốn không hề ảnh hưởng đến thi ca. Thơ ca vốn là một dòng sông tâm linh mà chúng ta tắm cuộc đời mình trong đó,bởi thế nông sâu của dòng sông sẽ là những khám phá suốt đời của chúng ta. Và ở mỗi giai đoạn khác nhau của cuộc đời,chúng ta sẽ có những cảm nhận khác nhau,những cảm súc và những nỗi bất ngờ khác nhau.Điều này giản dị như người xưa vẫn thường nói : mỗi tuổi nhìn đời mỗi khác, Cũng bởi thế, cái sâu xa nhân thế mà anh cảm nhận trong kiếp người và trong cuộc đời được NHL miêu tả rất thành công trong thơ:
                      Qua đò mắc nợ bến sông
                      Qua chiều mắc nợ hoàng hôn dại khờ.......

                        Trích giới thiệu của Đặng thị Đoàn Hương



                                  Tưởng
                   

                      Tưởng nắng thì trời lại mưa
                     Hóa ra nhân ảnh cũng thua ý trời

                    Tưởng rằng nỗi nhớ mù khơi
                    Biêt  đâu lại thổi cho đời tương tư

                   Tưởng rằng trời đã sang thu
                   Câu thơ rám nắng lại ru má hồng

                   Qua đò mắc nợ bến sông
                   Qua chiều mắc nợ hoàng hôn dại khờ

                  Ngỡ ngàng mây nhện giăng tơ
                  Giao hòa trời đất ngẩn ngơ lặng người

                                             2002
                                     
                             Đợi em
       Có lẽ nào anh lại không đợi em
               Mỗi khi gió thu về mây bảng lảng
               Đường Cổ Ngư mùi hoa nào thoang thoảng
               Như hương tình yêu ngan ngát hoàng hôn 

              Có lẽ nào anh lại không đợi em
              Khi sóng Hồ Tây bồng bềnh đáy mắt
              Những cánh buồm buông mái chèo dìu dặt
              Bóng xa mờ vẫy gọi bến vô biên
             Có lẽ nào anh lại không đợi em
             Khi ánh điện lung linh màn đêm yên tĩnh
             Sóng ngừng trôi và sương rơi đủng đỉnh
             Cả trời khuya ngan ngát hương đời 
               
                      

                            Trăn trở trước đào 
       Có phải
                Đào tự uốn mình
                Để thành 
                                cây thế
                Hay
                người đã uốn đào 
                làm thế 
                               cho đời
               Quanh năm 
               chắt chiu
               Đợi 
               nở
               nụ hoa xuân
              Ta ngồi trước đào 
               trăn trở phân vân
               Bỗng thèm
                     cành đào phai 
                    ở góc vườn hoang vắng
              Ơi, đâu là xuân nồng ấm
              Đời thực xuân 
              và
              Xuân thực xuân

                      
            


Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Những điều suy nghĩ về năm qua

Tiến sỹ Lê Bạch Dương, đồng Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển Xã hội (ISDS) cho rằng nhiều phản ứng được cho là mạnh mẽ, thậm chí có tính chất bạo lực của người dân trong năm 2011 vừa qua bắt nguồn từ sự 'bức xúc' của người dân.

Trao đổi với Quốc Phương của BBC hôm 30/12/2011, nhà xã hội học nói: "Tôi nghĩ năm vừa rồi ở Việt Nam nhiều mối lo hơn là tín hiệu đáng mừng... So với năm trước, gần đây những bức xúc xã hội càng ngày càng gia tăng và niềm tin cũng suy giảm ở trong người dân.

"...Trước đây chưa từng thấy những hiện tượng như người dân chống lại người thi hành công vụ đánh lại cảnh sát, lao xe vào cảnh sát. Tất cả những cái đó không phải là những hành động mang tính tự nhiên mà có."

Chuyên gia cảnh báo về dấu hiệu mới đáng lưu ý này: "...Những cái đó bắt đầu trở nên những hiện tượng lặp đi lặp lại, chưa dám nói là phổ biến... Nhưng nó thể hiện sự bức xúc của người dân. Và niềm tin vào bộ máy nhà nước có thể bảo vệ người dân hay thực thi luật pháp cho đúng đã bị suy giảm, nên người ta mới có những hành động như vậy."

Ông Dương cũng đưa đánh giá về triển vọng trong năm mới của Việt Nam, đặc biệt liên quan tới người nghèo: "Việt Nam hiện nay đứng trước những thách thức rất lớn về mặt kinh tế.

"Kinh tế có khả năng sụt giảm sâu nữa. Nhiều báo cáo kinh tế ở Việt Nam cho thấy kinh tế đang đi vào những ngõ cụt. Nên tôi e rằng trong năm tới, những vấn đề cải thiện đời sống cho người nghèo, nếu như không thụt lùi thì cũng không có bước tiến nào đáng kể cả," nhà xã hội học dự đoán.

-->đọc tiếp..









.

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

GỬI TUYÊN QUANG ( Nguyễn Khôi )

                                                
                              Ừ có hẹn cũng chưa về Tuyên được
Bếp lửa nhen ai đó sưởi riêng lòng
Đêm Hà Nội đã nhạt mùi hoa sữa
Tưởng tóc ai phàng phất hương rừng
 
Xa để nhớ một khúc thành sót lại
Một đoạn đường cát bụi tím bằng lăng
Một bến thuyền bắc cầu trong mong đợi
Một đêm thơ ai đọc, lệ rơi thầm
 
Để ai đấy ở lại cùng thành cổ
Mỗi sớm mai xuống chợ thả xuôi dòng
Ngồi thư viên xem chừng chưa ấm chỗ
Nghe gió mùa xao xác suốt triền sông
 
Tự thượng nguồn ai trông về cuối bãi
Để ai kia khắc khoải những mong chờ
Thôi cứ để cho thời gian gió thổi
Gieo vào lòng một chút sóng sông Lô
 
 - Nguyễn Khôi
(Tuyển tập thơ Việt Nam thế kỷ 20-nxb giáo dục)
Lời Bình:

GIEO VÀO LÒNG MỘT CHÚT SÓNG SÔNG LÔ
Người viết bài này chưa có may mắn đặt chân đến Hà Nội, nên cảm giác " Đêm Hà Nội đã nhạt mùi hoa sữa" là rất mơ hồ, phương chi chưa hề dự định thăm "Tuyên". Song khi tình cờ đọc bài "Gửi Tuyên Quang" của nhà thơ Nguyễn  Khôi lại nghe lòng náo nức:   "Ừ có hẹn cũng chưa về Tuyên được Bếp lửa nhen ai đó sưởi riêng lòng Đêm Hà Nội đã nhạt mùi hoa sữa Tưởng tóc ai phảng phất hương rừng"   Điều lôi kéo người đọc muốn về cho biết "Tuyên" có lẽ là ở chỗ tác giả đã đặt ra một vấn đề gây hiếu kì. Thường thì "ai đó" nhen bếp lửa để nấu nướng là công việc muôn thủa chẳng có gì để nói hoặc giả để sưởi vào những đêm đông giá nơi thâm u rừng núi coi như là cái lẽ thường tình ...Chớ còn chuyện "bếp lửa nhen ai đó .." thì quả thật cao tay trong cấu tứ quả thật có vấn đề và bất ngờ đủ để cho người quan tâm thơ vừa ngâm nga vừa nghĩ ngợi Tưởng chỉ một khổ đầu nhà thơ bất chợt viết chơi một cách khơi khơi vậy thôi mà bất đồ "ngộ" thơ. Nào dè, càng đọc cáng thấy lộ rõ ý chủ quan của người viết  được phát triển một cách nhất quán khi dẫn mạch thơ đi tiếp:   " Xa để nhớ một khúc thành sót lại Một đoạn đường cát bụi tím bằng lăng Một bến thuyền bắc cầu trong mong đợi Một đêm thơ ai đọc, lệ rơi thầm"   Lòng chùng xuốnggiữa "đêm thơ ai đọc" chẳng biết có khóc thành tiếng nổi không khi nhớ cảnh, nhớ người, chỉ biết rằng người thơ đã "lệ rơi thầm" trước cảnh ngộ" Một đoạn đường cát bụi tím bằng lăng" ? Đã từ lâu lắm rồi khi hình thành nên trật tự thế gian này: là sẽ gió bay đi phong trần dương thế và hàng cây bên đường miên viễn đứng đó làm chứng nhân cho dâu bể với nhân tình. Có đâu lại " ...cát bụi tím bằng lăng" đành đoạn. Bất khả giải là ở đây mà lí thú nhâm nhi như một món khoái khẩu cũng chính vào chỗ này vậy:   " Để ai đấy ở lại cùng thành cổ Mỗi sớm mai xuống chợ thả xuôi dòng Ngồi thư viện xem chừng chưa ấm chỗ Nghe gió mùa xao xác suốt triền sông"   Tự nhiên thương cái cô dơn của hai câu thơ sau trong khổ thơ này, lòng người quẩn quanh chẳng biết đi đâu giữa rêu phong "thành cổ", giữa cổ độ của thời gian cứ vô tình qua đi mà "người ở lại"  chỉ còn "mỗi sớm mai xuống chợ" chẳng mua gì ! Đến nỗi tìm chút yên ắng nơi thư viện cũng đáng "ngồi ...chưa ấm chõ" vì "triền sông" "xao xác gió"   "Tự thượng nguồn ai trông về cuối bãi Để ai kia khắc khoải những mong chờ Thôi cứ để cho thời gian gió thổi Gieo vào lòng một chút sóng sông Lô"...   Đọc hết bài thơ của "người ta" được "một mình" ngơ ngác : "ai" ở đây là ai? Tình thân cụ thể không thể gọi thành tên hay chính lòng nhà thơ luyến lưa, phân vân nửa về nửa ở ...Nhưng thôi với chỉ "bếp lửa nhen ai đó ..." và "cát bụi tím bằng lăng" đủ làm gật gù những con mắt xét nét thơ kĩ tính và rồi lấp lửng ấy mãi còn vương lại trong mình mơ hồ như ảo mộng khói núi rừng sương. Nên chăng phải "ngược" một bận mới thấu đáo lẽ "không xuôi" và mới cảm hếtcái tình man mác của người viết, cứ lơ lửng điều gì đó khó nắm bắt ngoại trừ khi đọc đến câu cuối bài thơ ta muốn quay lại từ đầu ....
Đỗ Thị Hoa.

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

Thơ về Phố Kép

Nhà thơ NGUYỄN KHÔI
  ( Hội viên Hội Nhà Văn Hà Nội )

  THƠ VỀ PHỐ KÉP
"KÉP" là địa linh trong lịch sử Việt Nam,là 1 trong 4 thôn thuộc xã Liệt Hạ ( Đông,Hà,Kép,Phù Mỹ) thuộc Tổng Thịnh Liệt,huyện Bảo Lộc,phủ Lạng Giang,Kinh Bắc xưa,nay thuộc T.P Bắc Giang.Địa danh KÉP xuất phát từ 2 địa danh xưa là " Cần Trạm" và " Cần Dinh" mà ngày 14-10-1407,nơi quân Minh xâm lược,do Tổng binh Trương Phụ và Đô đốc Liễu Thăng chỉ huy đã tập kết quân sĩ để chuẩn bị công phá Thành Xương Giang của Đại Việt...Thời 1955-1975 ở đây có "sân bay Kép" đã nhiều lần"Én bạc" của Không quân Việt Nam xuất kích bắn hạ nhiều máy bay "Thần Sấm","Con ma" của không lực Hoa Kỳ leo thang xâm lược Nước  Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa !
  Năm 1916 cụ Bàng Nguyên Dũng(thân sinh ra Thi Sĩ Bàng Bá Lân) lên đây khai khẩn đất hoang,lập Ấp,khai sinh ra "Thị trấn Kép"...mà biểu tượng là phố trồng toàn Cây Bàng (còn nguyên vẹn cho đến tận hôm nay...NK xin giới thiệu chùm "Thơ về Phố Kép" xưa &nay để các bạn đọc cùng thưởng thức :
 *1- THƠ ĐỀ GỬI CÁC CON
Cha,cõi phong trần đã trắng râu
Con, tuần khôn lớn mới xanh đầu
Tên nêu bia bảng to là thực
Nghiệp nối cơ cừu phải nhỏ đâu
Cửa hiếu đựng trăm đường sự nghiệp
Nhà Nho riêng một mối sang giầu
Non sông dẫu cách,lòng không cách
Giấy ngắn tình dài dặn mấy câu.
          Bàng Nguyên Dũng (1874-1950)
*2- TRĂNG QUÊ
Trời cao, mây bạc, trăng tròn
Đê than hiu quạnh,tre buồn nỉ non
Diều ai gọi gió véo von
Cành xoan đùa ánh trăng non dịu dàng
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô lại múc trăng vàng đổ đi ? (1)
           Bàng Bá Lân ( 1912-1988)
(1) đây là 2 câu thần cú đã được dân gian "ca dao hóa" trở nên bất hủ :
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi ?
*3-LIÊN NGÂM
Tô Hoài,Nguyễn Bính,Vũ Hoàng Chương
Còi thét vào ga Phủ Lạng Thương
Sở tại Bàng quan chầu xuống xóm
Thi nhân Bá ngọ chuyến lên đường
Dòng trong dòng đục thêm ngao ngán
Chùm chín chùm xanh uổng vấn vương
Nằm muỗi qua đêm chờ sàng dậy
Còi xe phong hỏa xé màn sương.
          Nguyễn Bính-Vũ Hoàng Chương ( 1942)
*4-LÊN KẾP HỌP
    ( THƠ LIÊN NGÂM)
Một đoàn Văn nghệ lang thang
Kéo nhau lên Kép thăm Bàng Bá Lân
Đầu trò có Lão thi nhân
Đầu đội nón lính,tay cầm ba toong
Người ngông ăn mặc cũng ngông
Thẩn thơ toàn lối "ngược dòng" nói ngang
Theo chân thất thểu hai nàng
Nàng Thơ,nàng Quý cùng làng thơ văn
Một nàng yểu điệu thanh tân
Túi thơ khép mở ái ân đợi chờ...
Một nàng cặp mắt lơ mơ
Áp xe vận tải thẫn thờ thương ai
Ai đây là một chàng trai
Áo xanh cà vạt ngang vai tải đồ
Hai nàng có chiếc Te-rô
Cưỡi không được cưỡi,ô hô dắt dài...
Anh Đồ Thư dáng bảnh trai
Aó Tây nón lá địu dài trên lưng
Tâm tình kín mít như bưng
Ngoài xem cử chỉ nói năng dịu dàng
Này đây khổ chủ họ Bàng
Giầy "giôn",găng trắng,vai mang ống hình
Gặp nhau bao xiết cảm tình
Mà xem Văn hóa tiếp mình cũng cao.
       Tú Mỡ-Anh Thơ -Đào Dương (1947)
*5-TỪ GA KÉP
Đôi lứa ban đầu mất lạc viên
Cho ta ngán kiếp nhớ thiên duyên
Chiều nay mộng thắm vừa tơ nối
Vườn cũ ngòi vàng lại gió lên
mây nước dâng cao hồn chắp cánh
trần ai rũ sạch nẻo về tiên
Bao la trăng động miền ân ái
Giọng hát chim trời líu ríu men
       Vũ Hoàng Chương
(Đây là thời ân ái của Vũ & Đinh Thị Thục Oanh (chị gái Đinh Hùng) tá túc ở nhà Đào tiến Đạt-Nhà thơ,trưởng Ga Kép (1942)
*6- SÂN GA CŨ
Tàu không dừng bánh sân ga cũ
Vội vàng qua gửi lại hồi còi
Lan trong gió nhòa dần khói trắng
Buồn bâng khuâng như tiếng thở dài
Cây Bàng già dấu xưa còn lại
Hững hờ buông đôi chiếc lá rơi
Nền cũ chơ vơ chiều nắng quái 
Sân ga buồn chờ khách vãng lai
        Họa Sĩ Tạ Thúc Bình (1917-1998) quê Kép
*7-THĂM PHỐ KÉP
Hẹn tự thuở nào lên xứ Bắc
Phố cây Bàng đồi núi nhấp nhô
Đâu Cần Trạm,Cần Dinh...Ơi phố Kép
Tiếng còi tàu thức dậy những trang thơ
Ai lên lập Ấp ngày xưa ấy
Đồng đất hoang vu hóa phố phường
-Mấy chàng Thi Sĩ phi ngưạ bạch
Lững thững đi vào trong khói sương...
Quê hương lạc bước về đâu nhỉ
Nhà cũ ông cha dấu gạch mòn
Sông Thương đôi ngả tình muôn ngả
Thơ nói gì đây với cội Bàng ?
        Nguyễn Khôi (quê Từ Sơn) 3-11-2006
*8-GỬI MỘT NGƯỜI GỐC KÉP
Trượt qua thế kỷ vẫn mang mang
Thương nhớ còn đây dãy phố Bàng
Lá non bướm đậu cành xanh lại
Quả chín sao bay gốc cũ càng
Em đi đăm đắm cười xuôi nắng
Tôi ở dưng dưng vọng ngược làng
Ngần ấy năm giời bao trận gió
Tình mà không đáy cũng vang vang...
        Anh Vũ (quê Từ Sơn,đang cư trú ở Kép) 2010
 -------------------
           Viết  tại Đinh Bảng -Từ Sơn 10-2010
                           Nguyễn Khôi
                 ( Hội viên Hội Nhà Văn Hà Nội )