Ngang trời mây ập cơn mưa.
Em đi gió lạnh đôi bờ nhân gian.
Bỏ bờ tre bỏ mùa vàng.
Lối mòn phố vắng đa mang một đời.
Luật trời chịu thua luật người.
Chuyện buồn muốn khóc hát cười ngẩn ngơ.
Luật nào ngã chết câu thơ.
Hồn tôi trôi dạt bến bờ lau thưa.
Qua thì tắt gió mộng mơ.
Sống trần tục viết bài thơ cho mình