Chu chay 2

font size= "18 px "> Cạn dàu tim cháy thành tro .Những mong sáng cả đôi bờ nhân gian

Trang Anh

Philipin kien TQ về bien dao tai LHQ

Phát biểu tông thong Obama

Tân Lê -cô gái Úc gốc Việt tài danh

Ca voi chet dat vao bo bien Hue

Hoc tieng anh hieu qua.Tieng anh 123.com

Thứ Ba, 6 tháng 11, 2012

Cô gái ấy (Trong tập thơ" Có một lời ru"- TÔ HOÀN



Cô gái ấy

 














Cô gái ấy
hai mươi năm mặc áo nông trường
mười tám năm lao động giỏi
cô gái ấy
 giám đốc vừa kết tội
“ không chồng mà có con”

Phận đàn bà
 bốn chục tuổi đời, mơ ước gì hơn
 một đứa con
 không chồng cũng được
 giờ có trong tay điều cô mơ ước
 đứa con trai- quý hơn ngọc hơn vàng

Cô gái ấy
 có con
 lại mất việc làm:
 việc trồng cây phát cỏ
 cây cô trồng bao mùa trĩu quả
 bảng lương tháng này tìm không thấy tên cô

Thứ Tư, 31 tháng 10, 2012

Lời cô gái tuổi ba mươi- Thơ TÔ HOÀN

alt

Lời cô gái tuổi ba mươi

Em đã mười năm mặn lạt với Tây Nguyên
hai mươi tuổi lên rừng
giờ ba mươi tuổi
ba mươi tuổi chưa chồng thành người ít nói
em ngại đi qua những chỗ đông người

Em xôn xao như cây lá một thời
cũng một thời vô tư như gió
thấy chim, muốn bay
ngắm trăng, muốn tỏ
mái tóc ban mai thơm sắc hoa rừng

Ai hạnh phúc nơi đâu
hãy lên Tây Nguyên sống lấy một tuần
ba mươi tuổi chưa chồng
sáng,ra cửa gặp rừng
chiều, vào nhà gặp gió
nắng, bụi đầy người
mưa, đất níu bàn chân

Chưa chồng ở Tây Nguyên đêm lạnh gấp bao lần
chăn đơn kín bên này
bên kia buốt giá
năm thì ngắn
đêm sao dài buốt quá
chim chóp bóp khản giọng rồi vẫn chửa gặp được nhau

Ba mươi tuổi vui buồn ai nói được đâu
ai cũng thèm được sinh con,  làm vợ
ai cũng thèm bồng bế trẻ thơ đêm căn phòng ấm lửa
được giận hờn
                          sung sướng biết bao nhiêu

Tuổi ba mươi
ai ước mơ nhiều
em cũng thế mà xa vời quá
tuổi ba mươi ở rừng
sắc hồng vơi trên má
đàn ông đi qua có ngoảng lại bao giờ?
alt

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2012

Nghĩ về Nhân Dân

Nghĩ về nhân dân
Lẽ nào đất nước chỉ có những thần dân
“ Đèn nhà ai nhà ấy rạng”
Trước bạo lực , cường quyền ai cũng lảng
Cốt sao mình sống được yên thân
Đâu là nét văn hóa Việt Nam
“ Con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”
“Đâu còn giá gương, nhiễu điều che phủ”
Mây oan khiên mờ mịt khắp bàu trời
Ta thương cháu thanh niên
Nghẹt thở trước cuộc đời
Yêu Tổ Quốc sao thành tội lỗi?
Sức mạnh đè đầu người dân vô tội...
Văn Giang, Tiên Lãng, Vụ Bản, Sóc Trăng...
Chuyện Đất Cát mồ hôi xương máu nông dân,
Những người đã mấy đời theo Đảng.
Ta đã thành hèn nhát
Tự bao giờ!
Như con hến con sò
Ngậm miệng ngàn năm bãi cỏ
Xin đứng dạy thành người, con của nhân dân


















Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

Bóng núi

 


                    Bóng núi

                    Bóng núi chợt dài chợt ngắn
                    Đời người thấp thoáng mây trôi
                    Bạch mã vó câu đâu lãng
                    Giục giã bao nhiêu đời người

Trái tim thao thức

 
 Trái tim thao thức 


Người mù ngày cũng như đêm
Trái tim thao thức ngóng xem sự đời
Lắng nghe giọng nói tiếng cười
Mà đo tâm trạng lòng người lòng ta

Liêu xiêu bao nỗi xót xa
Gặp mùa lá rụng vườn nhà xác xơ
Tôi về,lòng chẳng còn thơ
Vịn cây xơ xác, chạm bờ đầy sâu

Giấc mơ chết đứng giữa cầu
Quanh mình vắng vẻ, ai đâu đồng hành

Mua la Thow DUY KHOAT



   alt
DUY  KHOÁT
Quê: Mão Điền Thuận Thành
Bắc Ninh
Thường trú: Phố Quan Nhân
Q Thanh Xuân,  Hà Nội
Hội viên Hội Nhà Văn Hà Nội
Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam
Mobile: 01263 077 655

Trích MƯA LÁ  ( Thơ)
-Nhà Xuất bản Văn Học-

Vầng trăng đáy nước

Ơi nàng Trăng đang tắm trong hồ
Gần gũi thế tưởng như vớt được
Ta khờ khạo vừa chạm tay xuống nước
Đã giật mình sóng động
                                       Trăng tan

alt


Thuốc lào

Vân nhìn anh bắn điếu cày
Hỏi anh hút thuốc có say bao giờ?
Thuốc lào say đến quay lơ
Chưa bằng đôi mắt ngây thơ em cười
                       Kỷ niệm trường Chèm
                                        1961


Thực ảo

Anh ngồi đối diện với đêm
Tưởng đâu vừa thoáng bóng em xa mờ
Tình đời thực ảo như thơ
Gặp nhau là bạn trong mơ là tình
alt


Tiếc
Trời ơi, đêm ấy mình sao ngốc
Nghe em kêu lạnh đưa em về
Có lửa trên môi sao chẳng đốt
Để mất em rồi mới tái tê

alt

Anh hỏi Cụ Rùa

Tà áo dài em bay uyển chuyển
Ngày thơ Văn Miếu tết Nguyên tiêu
Trông em đài các như hoàng hậu
Khiến mắt bao người bị đốt thiêu

Anh hỏi cụ Rùa: Nàng có đẹp?
Bia nặng đè lưng, cụ vẫn cười:
Gặp giai nhân ấy như gặp lửa
Chỉ sợ Rùa ta cũng hóa vôi

đêm vô cùng





          đêm vô cùng

        Nhớ thơ tìm đến thăm nhau

                  Đường linh ai xóa biết đâu mà tìm
                  Nhà anh trống trải lặng thinh
                  Trà không, rượu cạn tâm tình cùng ai

                  Chim không hót sáng hàng cây
                  Hoa không mở cánh ngày dài bóng đêm
                  Phải dơi mà tránh sáng đèn
               Tìm đâu nghìn nến soi đêm vô cùng!

Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

tho Vu Quan Phuong

  Cát Biển
".... Phải đâu bay mãi trong trời đất
      Cát mỏi về đây nằm nghỉ thôi
      Chỉ muốn lòng săn thêm vị mặn
      Rồi lại cùng bay với gió thôi..."

                 ( trích. :  Vũ Quần Phương )

   Bơ vơ ( NGUYỄN BẢO)

     Sông đang mùa nước lũ
     Nước mấp mé đôi bờ
     Đi trên đê chiều vắng
     Như thấy mình bơ vơ 













 Gió Thu
Lối gió đường mây đi mãi mãi
Trời xanh thăm thẳm cứ xa dần
Câu ca bến nước chiều vời vợi
Lãng đãng trôi theo chẳng nghỉ chân.

                            Tặng NĐ
Nhớ thu
Thu đến thu đi nhớ đến nhau
Một làn mây trắng đượm trên đầu
Có bao nhiêu chuyện bao lầm lỗi
Chẳng thể khi nào bỏ được nhau
    

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

Sợi tình thử lửa - Tiểu thuyết, nhà văn DUY PHI

              Trích : Chương17

      ĐÊM TÂN HÔN


Trong vòng tay, người ngọc
Thủ thỉ chuyện thần tiên
Đời người ta thật ngắn
Khi trận cười thâu đêm
                         (Thơ cổ)

     Qua đầm Thị Nại mà tưởng vẫn là biển cả. Lên kiệu, chuyển sang xe song mã, mui xe lợp vàng,      rèm hoa văn lượn sóng buông rủ.        
... Rất đông giáp sĩ, họ xếp hàng đôi, cờ hoa nghi trượng phấp phới. Đó là những lá cờ với nhiều kích cỡ nhiều màu sắc, gió bay phần phật.
 - Thưa Lệnh Bà, đến kinh thành Chà Bàn rồi ạ! Phi Thuỷ- thị nữ Chiêm vừa dứt lời thì một tràng pháo lệnh nổ vang, hương thuốc pháo thơm ngát, sau mỗi tiếng nổ, giấy pháo tung bay như một đàn bươm bướm đỏ. Tiếng chiêng, trống tiếng reo hò vang dội. Buổi đó, Huyền Trân thấy như một giấc mộng.
   Thành Chà Bàn rộng mênh mông, tường thành cao đến mười trượng, xây gạch giữa một vùng chênh chênh những dải đồi trập trùng cao thấp. Khu cung điện- Tử cấm thành có nhiều dãy nhà cao lợp ngói âm dương hoặc ngói ống.
   Quế Nhi và Phi Thuỷ dìu nàng...Như một thân liễu thướt tha, nàng đi trong ánh mắt của hàng nghìn người, triều đình và dân chúng kinh thành. Mọi người đều vô cùng xúc động.  
   Lộng lẫy như một hạt ngọc, có nàng cả đất trời bừng sáng. Khi tà áo lụa mỏng màu thanh thiên bay lên trong gió, mọi người đều tiếc là ngọn gió không thổi mạnh hơn nữa. Từ lúc Huyền Trân xuất hiện, cả trăm người đàn ông ở đấy đều bị chao đảo như say sóng. Đi trên một tấm thảm màu đỏ, Huyền Trân chợt thấy trước mặt có một người ngồi trên ngai vàng, miệng cười rộng. Phỉ Thuý nói:
- Thưa Lệnh Bà, đây là Quốc vương Chế Mân, tức Jaya Sinhavarman- III.
   Dẫu Phi Thuỷ không giới thiệu thì Huyền Trân cũng đoán được. Ông vua trẻ chừng bốn mươi tuổi, người anh hùng đã hùng đã từng cầm chân, làm tiêu hao nhiều sinh lực của đội quân Toa Đô khi chúng đến xâm chiếm mảnh đất này đây.
   Người đã cho làm bẫy đá bỗng dưng sập xuống đầu giặc, đã để những cái lu đập nắp kín, giặc tưởng là chứa đồ ăn tranh nhau mở, thì cả vạn con ong cùng bay ra đốt chúng túi bụi. Người đã có được sự quý mến, tin tưởng của Phụ hoàng ta, khiến Phụ hoàng có thể ở Chiêm trên nửa năm, lại hứa trao cho con gái, người đã dâng cả châu Ô châu Lý làm sính lễ...
   Bao niềm cảm xúc trào dâng, Huyền Trân muốn chạy lại ôm Chế Mân, nhưng tính nữ gia giáo và ý nghĩ về quốc thể nhắc bảo nàng phải cẩn trọng.
   Áo quần, khăn mũ Chế Mân đều màu trắng. Trước ngực Chế Mân có đeo một thẻ bài ngà dài đến một gang tay phía cuối hình xéo như đuôi cá. Sau này, nàng mới biết đó là cái Nha chương bằng ngọc, một biểu tượng của người đứng đầu Chiêm quốc.
   Nàng cúi đầu thi lễ, bỗng bao nhiêu vốn liếng tiếng Chiêm quên hết, nàng nói bằng tiếng Việt với một giọng nhỏ bé nhưng trong trẻo:
- Tiện thiếp xin cúi đầu chào Quân vương.
   Phỉ thuý dịch lại. Tất cả reo vang:
- Quốc vương  vạn tuế, Lệnh Bà Huyền Trân muôn tuổi.
   Cao lớn, oai nghiêm, lông mày rậm, giọng trầm ấm, Chế Mân nói một câu gì đó, cười. Phi Thuỷ dịch:
- Ôi! Công chúa, cứ tươi như hoa takơlao vậy, đi đường có vất vả lắm chăng?
   Nàng chỉ mỉm cười: “Dạ! Dạ!” thay cho mọi lời nói.
- Xin Lệnh Bà chào Hoàng hậu Tapasi. 
   Váy áo dát vàng đính ngọc, hoàng hậu Tapasi ngồi dưới một chiếc tán, người quê Chiêm thường gọi là cái du- du, màu cẩm thạch. Như một cái máy, nàng lại đi vòng quanh đưa ánh mắt nhìn từng người , vị Bố Đề (Tể tướng) đến các hoàng thân quốc thích.
   Trong này, nhiều phụ nữ xinh đẹp, môi đỏ như hoa râm bụt, phần lớn họ có kiềng cổ, vòng vàng bạc trên cổ tay,  mặc áo lu- á , cà- chăn (váy) màu vàng nhạt, màu cổ chim cu, màu hoa lý. Gấu váy có hoa văn năm lần vân sóng hoặc thêu núi non, hoa cỏ... Nam giới hầu như đều mặc quần áo trắng, một sắc phục mà mọi người đàn ông Chiêm trung thành, coi đó là niềm kiêu hãnh. Một số vị trên cổ quàng khăn đỏ, trức ngực có một vạt vải hình lưỡi rìu ngược. Lúc này, Huyền Trân mới nhớ ra, với nụ cười tươi thắm, nàng đi thi lễ một lượt và chúc:
- Thon phơ rao nga mau tre ton cơ to.
   Bất ngờ bởi công chúa Đại Việt nói được tiếng Chiêm, “Chúc làm ăn tốt. lúa đầy kho bắp đầy giàn”, với một âm sắc trong trẻo, mọi người reo lên như sấm.

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Thơ NGUYỄN ĐƯƠNG


alt

Một lần

Một lần chạm Mục Nam Quan
Chạm hồn NGUYỄN TRÃI thở than đất trời...
Ngàn năm Bắc thuộc không trôi!
Trăm năm mới đó mà người nuốt ta...

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Hoa hậu Việt Nam 2012


alt
Hoa hậu ĐẶNG THU THẢO (giữa)

                                                            alt

                                                   Hoa hậu Việt Nam đến từ Bạc Liêu
                                                              ĐẶNG THU THẢO

                                  Hoa hậu Việt nam, việc làm đáng khen ngợi
                     alt
                                   Tân hoa hậu VN Đặng Thu Thảo cùng các người đẹp
                                         đến các phòng của bệnh nhân trong sự bất ngờ
                                                       và tò mò của nhiều người.


Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

                                                              
                                                                   ĐẶNG TIẾN HUY
                                                                            1943
                                                             Nguyên Q. Chủ tịch hộiVHNT
                                                                     Tỉnh Bắc Giang
                                                                Hội viên:
                                                              -Hội VHNT Bắc Giang
                                                              -Hội VHNT các DTTS Việt Nam
                                                              - Hội Nhà báo Việt Nam


Thơ  Bốn câu: ( Rút từ Đêm trăng vỡ)

TRƯƠNG CHI

Tương tư giọng hát con đò
Thả hồn theo những mộng mơ với chàng
Đòi khi gặp mặt- nát tan
Tình chàng đọng thớ bạch đàn mãi ư !
                                 1996

TÌNH EM

Tình em nào biết nông sâu
Năm con chưa hết lòng nhau nữa là
Cơi trầu, buổi chợ đông a!
Đâu chiều nắng quái mà  rà giếng khơi?














NGƯỜI BẾN CHIA LY

Tôi người bên bến Chia Ly
Buồn vui đón đợi người đi kẻ về
Dòng sông quan họ bùa mê
Đục- trong giữ mãi lời thề cỏ may
                         8/2009

CÁT BỤI

Nếu không có cát bụi
Làm gì có đời ta
Ai cũng làm thánh cả
Đâu tội ác, quan tòa

THU HÀ NỘI

Bỗng gặp thu Hà Nội
Hoa sữa ngạt ngào bay
Khiến cho lòng bối rối
Lạc phố giữa ban ngày



      

Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012

Thơ: LỐI GIÓ – NGUYỄN ĐƯƠNG


Thông

Thuở nào thông quyện vào thông
Chông chênh đá núi sương nồng còn xanh

Thuở nào em quyện vào anh
Đạn bom bão lũ gập ghềnh đã qua

Bao nhiêu trăng khuyết trăng tà
Còn thơm hương mãi nụ hoa thuở nào


Mưa dai

Tưởng là tránh được mưa dai
Theo em lại gặp mưa dài buồn hơn
Hết vượt núi lại trèo non
Bánh xe vô định có tròn giấc mơ


Phận đèn

Phận đèn phấp phỏng đêm giông
Ra ngõ vấp gió ra sông lạc đò
Cạn dàu tim cháy thành tro
Những mong sáng cả đôi bờ nhân gian

Thứ Ba, 31 tháng 7, 2012

Thơ LỐI GIÓ- NGUYỄN ĐƯƠNG



Ca dao dân dã

Đi qua cơn bão mặt trời
Ngôi sao thuở ấy bay hơi đâu rồi!

Khi nào lục địa còn trôi
Núi cao ngàn trượng đứng ngồi thở than

Bao nhiêu cát bụi ra vàng
Bao nhiêu châu ngọc dần sàng đổ đi

Cây hoang vỏ mọc sù sì
Trần gian hương khói gốc si đêm ngày!



Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Bóng ngày xưa




 Bóng ngày xưa

Cánh cò chạm bóng ngày xưa
Bờ tre chiều xuống đón đưa nhau về

An lành ấm tổ-  làng quê
Làng quê lên phố hàng tre đi rồi

Đất lành cò đậu sinh sôi
Đêm qua mơ thấy một trời cò bay

Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Thơ –LỐI GIÓ

Sông Hàn

Sông Hàn bên nắng bên mưa
Đã tàn cuộc hẹn người chưa thấy về
Cơn mưa còn đuổi theo xe
Bốn bề gió tạt chẳng che nổi mình

Biên cương

Bản Giốc thở dài trắng xóa
Bơ phờ cột mốc heo may
Biên cương xanh màu rất lạ
Lá chưa kịp biếc rơi đầy


Yên Tử

Mây mải lội thung sâu
Trời xanh ngắt trên đầu
Người đến
              bạn cùng
                           mây trắng
Hạt bụi trần
                  vương áo
                                 cũng pha lê
Phiến đá huyền vi
                           giải thoát cơn mê
Ngàn năm sau
                       còn đến
Cây đại già
                 thơm hoa trắng
                                        Người về
Tình yêu người đã chọn non Yên
Tiếng hổ xưa gầm nay đã tắt
Đường trúc ve ngân dẫn dắt
Một chốn khai minh- Một cõi Thiền



Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

Đôi dòng tâm sự



Đôi dòng tâm sự
Từ Nắng sông Thương, tập thơ in chung năm 2005 đến tập
Lối Gió năm 2012 đã qua bảy năm. Bảy năm ấy. tôi đã được
gặp bao bạn bè trong Nam ngoài Bắc.
Bao nhiêu là kỷ niệm, ân tình.
Mỗi tuổi một suy nghĩ... Thời thanh niên mặc áo lính với bao
nhiêu ước vọng non tơ.Thuở trung niên làm kĩ thuật ,suốt
ngày với máy móc nhìn đời qua lăng kính tem phiếu bao cấp.
Về hưu mới thực sự thấm đẫm những trăn trở về cuộc sống
muôn màu muôn vẻ này.
Năm tháng qua đi đất nước với bao nhiêu biến động. Nhìn
lại những trăn trở ,vui buồn như những trầm tích phù sa lắng
lại của dòng sông- dòng Đời, làm nên ít câu thơ, như những
lời tâm sự cùng bạn hữu xa gần. Mong được bạn bè chia sẻ
thông cảm.
                                           NGUYỄN ĐƯƠNG

     Nợ

Cánh đồng nợ những con sông
Phố phường nợ những tấm lòng nhà quê
Vỉa hè nợ tiếng rao khuya
Giấc mơ hoa nợ những vì sao đêm

      Lỡ

Vườn quất nhà ai sớm chín vàng
Mùa xuân hò hẹn mãi chưa sang
Bàn tay chắn gió, che mưa nắng
Lỡ một thì, thành rác ngổn ngang

           CHỚP BỂ...

Mưa nguồn tôi vẫn chưa qua
Ngoài kia chớp bể bão xa rập rình
Trên cao nhật nguyệt vô tình
Em đi nhặt miếng thanh bình hoàng hôn

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Sân khấu- cuộc đời (Thơ TÔ HOÀN)


Sân khấu-  cuộc đời

Trên sân khấu em là hoàng hậu
Anh là vua áo mũ ngọc ngà
Xung quanh bao cận thần, vệ nữ
Cung vua thời nào cũng huyền bí nguy nga

Đêm sân khấu , ngày trở về đời thực
Ái khanh ơi! Nàng ngồi bán nước chè
Bao vệ nữ chở hàng bỏ quán
Vua mặc quần đùi chăn lợn, bơm xe

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Thơ TÔ HOÀN

Vô danh

Mỗi người sống đều có tên để gọi
Nhắc tên người yêu ngọt môi mình
Đi dành tự do người người ngã xuống
Tự do rồi mà họ vô danh


Lời người quét rác

-Hoa đầy mặt đường em lại  quét?
-Em quét hoa đâu, quét rác mà
Em nói làm tôi bừng tỉnh
Hoa rụng rồi thành rác, đâu hoa

Con số

Mỗi ngày chất chồng con số
Cộng vào rồi lại chia ra
Cứ nghĩ cộng vào là được
Đâu ngờ tổng số lừa ta

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012

Gió và cây Tho TO HOAN

 Gió và cây


Gió suốt đời lang thang
Cây thường xanh một chỗ

Gió góp làm bão tố
Cây bên nhau thành rừng

Gió về thì cây rung
Hay cây reo thành gió

Cây thường xanh một chỗ
Gió suốt đời lang thang

Thứ Hai, 16 tháng 7, 2012

-Nhà nghiên cứu NGUYỄN TRẦN BẠT: Chính quyền địa phương tồi sẽ là công cụ bóc lột nhân dân...



 -Phamvietdao.net: Một Chính phủ tồi là  công cụ phá hoại đất nước, tiếp tay cho các thế lực thù địch ?!

Mai Xuân Nghiên thực hiện 
-Bi kịch lớn nhất của xã hội chúng ta là không nhiều lãnh đạo am hiểu nông thôn, có người sinh ra ở nông thôn cũng không hiểu, vì con người chóng quên, cho nên nhiều chính sách không cùng ngôn ngữ với nông dân... 
-Ví dụ: chúng ta biến việc lấy đất nông nghiệp để công nghiệp hóa là chúng ta đã biến quan hệ đó thành quan hệ đối kháng giữa phát triển công nghiệp và nông thôn. Đấy là một sự vụng về, ngốc nghếch về chính trị...
- Phải nhớ rằng nông thôn Việt Nam là vườn ươm của nền văn hóa Việt Nam. Nếu cứ lấy đất, biến nông dân thành cửu vạn là chúng ta đang tiến công tiêu diệt nền văn hóa của Việt Nam.
Giả vờ đi làm, giả vờ nhận lương
@ Thưa ông, dưới góc nhìn của một nhà nghiên cứu, ông nhìn thấy gì đằng sau bộ máy cồng kềnh, với số lượng cán bộ khổng lồ của chính quyền cấp cơ sở hiện nay?

Nguyễn Trần Bạt: Đúng là hiện nay chúng ta có một chính quyền cấp cơ sở cồng kềnh. Tuy nhiên, theo tôi chính quyền cơ sở rất quan trọng, vì chính quyền cơ sở là giai đoạn đầu tiên, là khâu đầu mối trực tiếp giữa Nhà nước với nhân dân. Cấp huyện trở lên là gián tiếp. Vấn đề đặt ra là rất quan trọng nhưng thuộc về ai, làm thế nào, cấu trúc ra sao thì đó là vấn đề lý luận về nhà nước.
Cấp chính quyền cơ sở bị thả lỏng với một chế độ lương rất thấp với số lượng vô tận cán bộ như thế làm cho chính quyền cấp cơ sở thành đầu mối của các tội ác xã hội nếu vẫn để tình trạng này phát triển. Nên phải xác lập lại, nghiên cứu một cách có lý luận đầy đủ về vai trò của nó và ngân sách dành cho nó.
@ Chính quyền cơ sở mà lỏng lẻo như ông nói thì sẽ dẫn đến hệ quả gì?

Nguyễn Trần Bạt: Hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Nếu chúng ta chỉ gồm những công chức thông thường, chỉ biết làm quan thì dẫn đến vấn đề tối đa là tham nhũng. Họ đe nẹt, áp bức người dân, làm cho mối quan hệ giữa Nhà nước và dân xấu đi trông thấy. Phải nói là trong tất cả các mâu thuẫn mà chế độ chúng ta đang phải đối mặt trong quan hệ với nhân dân, vấn đề chính quyền địa phương là vấn đề cơ bản. Chúng ta chưa gặp phải trường hợp xấu là chính quyền địa phương lãnh đạo nhân dân địa phương đối đầu với chính quyền cấp trên, nhưng đừng chủ quan.