Trăn trở trước đào
Có phải
Đào tự uốn mình
Để thành cây thế
Hay người đã uốn đào
Làm thế cho đời
Quanh năm
chắt chiu
đợi
nở
nụ hoa xuân
Ta ngồi trước đào
trăn trở phân vân
Bỗng thèm
cành đào phaỉ
ở góc vườn hoang vắng
ơi đâu là xuân nồng ấm
Đời thực xuân
Và
Xuân thực xuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét