Đo bóng
Tối rồi mà ngỡ như chiều
Đường vàng ánh điện bóng xiêu xiêu dài
Lúc nhập một lúc thành hai
Nhập nhoà cái bóng ngắn dài đo chi
Thứ Tư, 25 tháng 2, 2009
Vắng :nguyenduong
Vắng
Bến nước giờ vắng bóng đa
Miếu thiêng ngày ấy có là còn thiêng?
Khói hương đã nhạt mầu thiền
Lời xưa hò hẹn đã quên đường về
Bến nước giờ vắng bóng đa
Miếu thiêng ngày ấy có là còn thiêng?
Khói hương đã nhạt mầu thiền
Lời xưa hò hẹn đã quên đường về
Tìm đâu :tho nguyenduong
Tìm đâu
Tan đàn vỡ tổ vì đâu
Cắt đôi giọt máu hai đầu đại dương
Phồn hoa tráng lệ thêm thương
Đầu trời cuối bể người dưng xa rồi
Ba mươi năm sóng cuốn trôi
Phù sa vỏ ốc cát vùi đáy sâu
Nhà chọc trời vắng trăng sao
Bơ vơ đất lạ tìm đâu thấy mình
<
Tan đàn vỡ tổ vì đâu
Cắt đôi giọt máu hai đầu đại dương
Phồn hoa tráng lệ thêm thương
Đầu trời cuối bể người dưng xa rồi
Ba mươi năm sóng cuốn trôi
Phù sa vỏ ốc cát vùi đáy sâu
Nhà chọc trời vắng trăng sao
Bơ vơ đất lạ tìm đâu thấy mình
<
Thứ Ba, 24 tháng 2, 2009
Đời và con số : nguyenduong
Nếu đời con số vô tư
Thì ta chỉ viẹc cộng trừ là xong
Thật thà chuốc cái long đong
Ngây thơ vào hội mấy vòng đều thua
Mạ gieo mấy vụ,mất mùa
Cố lo lễ vật lên chùa cầu xin
Tiếc mình lẽ mỏng phận hèn
Cửa thiền chẳng mở,vô duyên khóc thầm
Thì ta chỉ viẹc cộng trừ là xong
Thật thà chuốc cái long đong
Ngây thơ vào hội mấy vòng đều thua
Mạ gieo mấy vụ,mất mùa
Cố lo lễ vật lên chùa cầu xin
Tiếc mình lẽ mỏng phận hèn
Cửa thiền chẳng mở,vô duyên khóc thầm
Nho nhàng :nguyenduong
Nhỡ nhàng
"Ngây thơ ai hiểu hết mình"
Hồng nhan tiếc nỗi cả tin nhỡ nhàng
Tình đầu tan vỡ sang ngang
Đèn khêu hai ngọn,vội vàng biết đâu
Bây giờ giầy chật mang vào
Bước đi khập khiễng còn đau...Bao giờ?
"Ngây thơ ai hiểu hết mình"
Hồng nhan tiếc nỗi cả tin nhỡ nhàng
Tình đầu tan vỡ sang ngang
Đèn khêu hai ngọn,vội vàng biết đâu
Bây giờ giầy chật mang vào
Bước đi khập khiễng còn đau...Bao giờ?
Mua bat chot:nguyenduong
Cơn mưa bất chợt trưa hè
Để em ướt áo cành me che đầu
Nón ô em để ở đâu?
Mà em đứng vậy dãi dầu gió mưa
Tan cơn trời đã quá trưa
Mây còn lãng đãng,nắng chưa kịp về
Hàng cây ran rỉ tiếng ve
Lối mòn vắng vẻ, ta về đâu em ?
Để em ướt áo cành me che đầu
Nón ô em để ở đâu?
Mà em đứng vậy dãi dầu gió mưa
Tan cơn trời đã quá trưa
Mây còn lãng đãng,nắng chưa kịp về
Hàng cây ran rỉ tiếng ve
Lối mòn vắng vẻ, ta về đâu em ?
Tho Van Khanh
Hồ núi cốc
Chập chùng núi biếc ôm hồn mộng
Lướt sóng con thuyền nhẹ ra khơi
Lãng đãng mây trôi ngoài cửa động
Bồng bềnh nước biếc bồng bềnh trôi
Ở đâu chàng Cốc với nàng Công
Một thuở đam mê chẳng thẹn lòng
Khắc khoải mỏi mòn mà hoá đá
Nước mắt một vùng quá mênh mông
Chập chùng núi biếc ôm hồn mộng
Lướt sóng con thuyền nhẹ ra khơi
Lãng đãng mây trôi ngoài cửa động
Bồng bềnh nước biếc bồng bềnh trôi
Ở đâu chàng Cốc với nàng Công
Một thuở đam mê chẳng thẹn lòng
Khắc khoải mỏi mòn mà hoá đá
Nước mắt một vùng quá mênh mông
Thứ Ba, 17 tháng 2, 2009
Chiêm bao :Vankhanh
Chiêm bao
Nắng sông Thương,mưa sông Cầu
Lấy chồng xa xứ hai đầu nhớ thương
Ngọt ngào hai tiếng quê hương
Tình cha nghĩa mẹ vấn vương thuở nào
Con đi trong cõi chiêm bao
Cầm tay mẹ dắt nao nao ngẩn người
Tho Vankhanh
Nhỡ nhàng
Đã lâu chảng đến thăm nhau
Để trầu ta héo,để cau ta vàng
Để đò lỡ chuyến sang ngang
Để cho con nhện nhỡ nhàng đường tơ
Trăng suông sương xuống ảo mờ
Để con thuyền đứng ngẩn ngơ giữa dòng
Đã lâu chảng đến thăm nhau
Để trầu ta héo,để cau ta vàng
Để đò lỡ chuyến sang ngang
Để cho con nhện nhỡ nhàng đường tơ
Trăng suông sương xuống ảo mờ
Để con thuyền đứng ngẩn ngơ giữa dòng
Tho Vankhanh
Trăng khuyết
Đêm trăng một bóng bên đình
Thuyền tan ánh bạc lung linh sao trời
Ta đi vớt mảnh trăng rơi
Thương vầng trăng khuyết đầy vơi nỗi mình
tho Vankhanh
Lối xưa
Tối nay về lại sân đình
Để tìm hơi ấm của mình ngày xưa
Đường làng ngõ vắng người thưa
Một mình thơ thẩn trăng đưa lối mòn
Tối nay về lại sân đình
Để tìm hơi ấm của mình ngày xưa
Đường làng ngõ vắng người thưa
Một mình thơ thẩn trăng đưa lối mòn
Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2009
Tanquang
Nhớ mẹ
Mẹ ơi sao vội đi xa
Võng đay vẳng tiếng ơi à còn đây
Âu dưa mẹ muối vẫn đầy
Vườn nhà còn để dấu tay hái chè
Mồ côi cả cái chổi tre
Chơ vơ chiéc võng bên hè bỏ không
Nón mê mẹ đội trên đồng
Nhìn đâu cũng bóng lưng còng đội mưa
Mẹ ơi sao vội đi xa
Võng đay vẳng tiếng ơi à còn đây
Âu dưa mẹ muối vẫn đầy
Vườn nhà còn để dấu tay hái chè
Mồ côi cả cái chổi tre
Chơ vơ chiéc võng bên hè bỏ không
Nón mê mẹ đội trên đồng
Nhìn đâu cũng bóng lưng còng đội mưa
Ban tôi :tanquang
Bạn tôi
Bạn tôi đã hoá cỏ x anh
Đã thành mây trắng đã thành chiêm bao
Đã thành bờ gió phi lao
Thành con đom đóm bay vào nghĩa trang
Hoá thân vào đoá quỳ vàng
Vào bông ké dại mọc hoang Cổ thành
Bạn tôi đã hoá vô danh
Như con suối nhỏ góp thành tên sông
Bạn tôi đã hoá cỏ x anh
Đã thành mây trắng đã thành chiêm bao
Đã thành bờ gió phi lao
Thành con đom đóm bay vào nghĩa trang
Hoá thân vào đoá quỳ vàng
Vào bông ké dại mọc hoang Cổ thành
Bạn tôi đã hoá vô danh
Như con suối nhỏ góp thành tên sông
Ngu up thia ;tanquang
Ngủ úp thìa
Nhà nghèo quen ngủ úp thìa
Nằm giữa là vợ ,nằm rìa là con
Phản gỗ mọt chiéu cói sờn
Đêm mưa giấc ngủ chập chờn ngoài chăn
Kín đầu thì lại hở chân
Bíu bo co kéo có ngầh ấy thôi
Khéo làm con thức mình ơi
Nằm như cá giở đầu đuôi cũng đành
Lằng nhằng cái bất thành văn
Tránh sao rơm lửa để gần với nhau
Hẳn là trời rét còn lâu
Úp thìa mà ngủ ai đâu bằng mình
Nhà nghèo quen ngủ úp thìa
Nằm giữa là vợ ,nằm rìa là con
Phản gỗ mọt chiéu cói sờn
Đêm mưa giấc ngủ chập chờn ngoài chăn
Kín đầu thì lại hở chân
Bíu bo co kéo có ngầh ấy thôi
Khéo làm con thức mình ơi
Nằm như cá giở đầu đuôi cũng đành
Lằng nhằng cái bất thành văn
Tránh sao rơm lửa để gần với nhau
Hẳn là trời rét còn lâu
Úp thìa mà ngủ ai đâu bằng mình
tho tanquang
Giỗ trận
Tháng năm đâu có sinh cùng
Xót thương tiẻu đội giỗ chung một ngày
Thằng Hà bắc đứa Hà tây
Mặt còn non choẹt chưa đầy hai mươi
Thoắt mà mấy chục năm trời
Thịt xương vùi lấp khắp đồi không tên
Sim cằn cỏ dại mọc lên
Thản nhiên ai đó đã quên một thời
Giờ còn sống sót mình tôi
Thắp hương vái lạy ngọn đồi cỏ may!
Tháng năm đâu có sinh cùng
Xót thương tiẻu đội giỗ chung một ngày
Thằng Hà bắc đứa Hà tây
Mặt còn non choẹt chưa đầy hai mươi
Thoắt mà mấy chục năm trời
Thịt xương vùi lấp khắp đồi không tên
Sim cằn cỏ dại mọc lên
Thản nhiên ai đó đã quên một thời
Giờ còn sống sót mình tôi
Thắp hương vái lạy ngọn đồi cỏ may!
Thứ Năm, 12 tháng 2, 2009
tho tanquang
Đu đủ đực
Chẳng tưới tắm chẳng vun trồng
Cây đu đủ đực tồng ngồng tốt tươi
Mọc lên như là trêu ngươi
Mọc lên ngoài ý muốn ngoài đợi mong
Sự bầy đặt của hoá công?
Cây đu đủ đực lòng thòng những hoa
Mùi hương hăng hắc lan xa
Như là vẫy bướm như là gọi ong
Cây điềm nhiên cứ như không
Cứ việc có mặt ở trong ý trời
Cứ vô lý đến tức cười
Cứ im lặng chẳng một lời -lạ sao?
Có lần ta toan cầm dao
Tự dưng chẳng hiểu thế nào lại thôi!
Chẳng tưới tắm chẳng vun trồng
Cây đu đủ đực tồng ngồng tốt tươi
Mọc lên như là trêu ngươi
Mọc lên ngoài ý muốn ngoài đợi mong
Sự bầy đặt của hoá công?
Cây đu đủ đực lòng thòng những hoa
Mùi hương hăng hắc lan xa
Như là vẫy bướm như là gọi ong
Cây điềm nhiên cứ như không
Cứ việc có mặt ở trong ý trời
Cứ vô lý đến tức cười
Cứ im lặng chẳng một lời -lạ sao?
Có lần ta toan cầm dao
Tự dưng chẳng hiểu thế nào lại thôi!
Chủ Nhật, 1 tháng 2, 2009
tho;nguyenduong
Không đề
Mai là quá khứ của ngày kia
Cuộc tìm kiếm không khi nào kết thúc
Cái nhan sắc hôm qua ,nay như lạt mục
Thứ thần tượng ngày nào thoắt hoá hư vô
Mai là quá khứ của ngày kia
Cuộc tìm kiếm không khi nào kết thúc
Cái nhan sắc hôm qua ,nay như lạt mục
Thứ thần tượng ngày nào thoắt hoá hư vô
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)