Hồ núi cốc
Chập chùng núi biếc ôm hồn mộng
Lướt sóng con thuyền nhẹ ra khơi
Lãng đãng mây trôi ngoài cửa động
Bồng bềnh nước biếc bồng bềnh trôi
Ở đâu chàng Cốc với nàng Công
Một thuở đam mê chẳng thẹn lòng
Khắc khoải mỏi mòn mà hoá đá
Nước mắt một vùng quá mênh mông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét