Hồ Tây |
Mấy vần thơ - Nguyễn Đương
Tặng vợ
Sao em lấn mùi sang thân
Con tằm từ độ vương tơ
Trăng tròn trăng khuyết mấy bờ dâu xanh
Gạt bao nhiêu lớp sóng duềnh
Lênh đênh thì mặc lênh đênh cõi người
Bước thời gian
Xuân đi gói cả mùa đào
Tình xuân ngan ngát gửi vào mộng mơ
Hồng tàn bưởi rám ngẩn ngơ
Chữ tình thì nhạt dại khờ thì mang
Đò xưa nhớ ánh trăng vàng
Hồ Tây ai tỉnh ,hồ Hàng ai say…
Yên tử
Mây mải lội thung sâu
Trời xanh cao trên đầu
Người đến
bạn cùng
mây trắng
Hạt bụi trần
vương áo
cũng pha lê
Phiến đá huyền vi
giải thoát cơn mê
Nghìn năm sau còn đến…
Cây đại già
hoa nở trắng
Người về…
Tình yêu Người đã chọn non Yên
Tiếng hổ gầm xưa ,giờ đã tắt
Rừng trúc ve ngân dẫn dắt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét