ĐÂU LÀNG ...
Người dưng đâu dễ dửng dưng
Buồn vui người cũng đã từng như ta
Hoa thì đã héo đường hoa
Lá vàng trút lá đường xa đường gần
Nhà không là chỗ nương thân
Trẻ thơ không tiếng đánh vần ê a
Con sông đã nhatj phù sa
Khói ngoài bãi trống trắng nhòa chân ai
Không còn ngóng đợi giêng hai
Không còn hò hẹn gái trai hội bàn
Chim không còn tổ tha giàng
Người không mái ấm ,đâu làng...nuoc non...?
Chào Bác NĐ. S. góp vui cùng bác
Trả lờiXóaLỐI TA VỀ
Lối ta về,
Miền cô thôn cỏ xưa nhạt sắc,
Con đường lầy ngai ngái bùn non.
Chẳng ai thích con đường lầy lội!
Nhưng ta yêu, dù phải sống còn!
Lối ta về,
Sóng lúa dập dờn,
Xanh vàng cũ dưới hoàng hôn vỡ sóng.
Tìm cánh cò chao nghiêng trong giấc mộng,
Phất phơ lam khói lúc chiều rơi!
Lối ta về,
Quen lạ đến bồi hồi,
Làng chẳng nét xưa, người không bóng cũ.
Dưới bê tông còn lênh loang ấp ủ,
dấu chân xưa,
Đẫm bóng hình xưa?
Lối ta về,
Bóng tre mộng đu đưa,
Tắt lửa tối đèn, khóm tre nào ấm bụi?
Ngai ngái mồ hôi ông cha bao đời cặm cụi,
Cho lũy tre xanh mát nối đời.
Lối ta về
Thương con đường
ngái bùn đất
Quê tôi !