Có một lời ru
Bố về hưu tuổi bốn mươi
Lần đầu cất tiếng ơi hời ru con
Ơi hời con ngủ cho ngon
Về hưu bố được ru con ơi à
Cái thời con chửa sinh ra
Cái thời cha mẹ còn là à ơi
Đôi mươi mười tám tuổi đời
Sáng trong như ánh sáng trời và con
Nín đi con, ngủ đi con
Bao nhiêu trăng khuyết trăng trònbố qua
Đói cơm đói cả thư nhà
Người nằm lại khắp rừng già rừng non
Ăn trong đạn ngủ trong bom
Áo sờn cùng với áo sờn à ơi
Bố về hưu tuổi bốn mươi
Ru con lòng bố rối bời bên con
Ngủ đi con ngủ cho tròn
Mảnh vườn của bố vẫn còn không cây
Nhà ta mưa nắng vào đầy
Mẹ con lặn lội tối ngày đồng xa
Ngủ ngoan con ngủ ơi à
Mai rồi con sẽ nhận ra cuộc đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét