Tản mạn đời mình
Đời mình mấy cuộc chiến tranh
Tiễn đưa ,đưa tiễn chưa thành bình yên
Bao người mất hết tuổi tên
Bao người danh vọng nổi lên như cồn
Bao người xanh với trường sơn
Bao người về lại ruộng vườn,biển khơi
Trắng đen thật giả cuộc đời
Ẩn sâu trong quả tim người đỏ đen
Thường là bèo bọt nổi lên
Thường là vàng ngọc nhận chìm đáy sâu
Chữ tâm càng nặng càng đau
Khi vui lắm bạn, khi sầu mình ta
Tô Hoàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét