Thơ đã xuất bản:
Chiều Đa hội
Tôi ngồi nhặt gió
Người đi trăng gày
Gió không thổi mãi<>
Chữ ngờ
Trắng như mây trắng trên trời
Đen như cái cõi kiếp người hưvô
Con sông trắng nước vỗ bờ
Lời ru trắng muốt cánh cò ca dao
Chiều Đa hội
Tôi ngồi nhặt gió
Người đi trăng gày
Gió không thổi mãi<>
Chữ ngờ
Trắng như mây trắng trên trời
Đen như cái cõi kiếp người hưvô
Con sông trắng nước vỗ bờ
Lời ru trắng muốt cánh cò ca dao
Nhớ mình thức trắng đếm sao
Quầng thâm hố mắt trắng vào sợi dây
Mảnh mai cái dáng em gày
Như thân con mạ tối ngày long đong
Sự đời đâu trả chưa xong
Nửa trong nửa đục hai dòng sông sâu
Nỗi buồn chia nửa cho nhau
Lời tan hợp mới trước sau đã già
Muộn rồi sao tháng năm qua
Lời bay đi hết còn ta với mình
Tấm lòng dễ vỡ mỏng manh
Đời như con sóng đã thành nhấp nhô
Sáu mươi năm đến bây giờ
Câu thơ viết một chữ ngờ chửa xong