Nhà Thơ Kim Ô
(Tên thật: Nguyễn Hồng Nguyên )
Năm sinh:1942
Quê Dĩnh Kế,Tp Bắc Giang
Hội viên Hội VHNT Bắc Giang
Tác phẩm đã xuất bản :
-Hương đất ,
thơ (in chung) Nxb VHDT 1984
thơ (in chung) Nxb VHDT 1984
-Đồng hành,
thơ ( in chung) Nxb HNV 2002
thơ ( in chung) Nxb HNV 2002
-Lặng lẽ vầng trăng,
thơ Hxb HNV ,2004
thơ Hxb HNV ,2004
-Chạm vào xa xanh,
thơ ,HNV 2007
thơ ,HNV 2007
Giải thưởng:
-7 giải thưởng về thơ của hội VHNT tỉnh,ngành Giáo dục tỉnh , Ngân hàng tỉnh...
Thơ KIM Ô
CHẠM VÀO XA XANH
Nhớ về cái thưở chăn trâu
Bạn bè lấm láp đuổi nhau bờ rào
Chiều xanh một cánh diều chao
Lửng lơ tiếng sáo thổi vào mây bay
Nong từ mặt đất sợi dây
Con diều cùng với trăng ngày chạm nhau
Cánh chim mải miết về đâu
Chân trời nắng quái dãi dầu đời quê
Làng ơi xa mãi chẳng về
Cây đa bến nước con đê thưở nào
Một thời mỏi mắt lên cao
Giấc mơ chao liệng chạm vào xa xanh
Những ngày nhớ quê
22/3 Đinh Hợi
MỘT CHIỀU NGHI XUÂN
Tôi là người thứ bao nhiêu
Đánh đường tìm đến một chiều Nghi Xuân
Đây rồi mộ của vĩ nhân
Nắm xương khô chắc dưới phần mộ kia
Hoa tàn hương lạnh tấm bia
Bạch đàn đôi ngọn đầm đìa giọt mưa
Cúi đầu trước một trời thơ
Đọc bao nhiêu nữa vẫn chưa hết Kiều
Tiên Điền 10/ 2001
MỘT
Thế gian rộng rãi một gian
Một vo ve tiếng một đàn muỗi đêm
Một trăng tãi sáng ngoài thềm
Một cơn gió khẽ động rèm ngang qua...
Ngày xưa tình đẹp đôi ta
Bỗng so đũa lệch mới ra nỗi này!
Bây giờ chỉ một tôi đây
Một niêu cơm nhỏ, một ngày một đêm
Một căn nhà một con tim
Một trưa thiếu vắng,một đêm dư thừa
Một giường,một chiếu,một mưa
Một niềm nuối tiếc...ngày xưa...
Một mình
HAI CÂU
1-Chỉ có cánh đồng gieo trồng mơ ước
Không có cánh đồng gặt hái ước mơ
2-Con đường nào cũng vết chân người đè lên nhau
Chỉ thi nhân mỗi người một lối
BA CÂU
1-Kẻ giàu chạy theo đồng tiền
Thanh niên chạy theo mốt mới
Già rồi chạy ngược thời gian
2-Trong đêm tối
Chẳng mầu nào
Đẹp hơn mầu nào
UỐNG RƯỢU LÚC GIAO THỪA
Đêm trừ tịch tôi ngồi đợi sáng
Nỗi niềm riêng lặng lẽ với mình
Trời vật vã chuyển mùa sinh hạ
Bóng đời tôi in vách nứa rung rinh
Ngoảnh ra ngoài nhìn nhân tình thế thái
Ngả nghiêng buồn uống li rượu thời gian
Nâng cốc lên nhấp môi từ năm cũ
Rượu cháy lòng...
hạ cốc xuống...
Sang xuân
Giao thừa ẤT DẬU
Giỗ mẹ
Chắp tay con khấn lên trời
Khóc đau mãi thưở ham chơi, mẹ nghèo
Bập bùng ngọn khói hắt heo
Ruột hương quặn thắt cong queo lặng thầm
Bát cơm quả trứng khôn cầm
Con xin chuộc lại lỗi lầm ngày xưa
2007
Trách
Chặt đổ một bóng cây
Rồi vất dao ngồi thở
Trách trời sao nắng quá
Trách đời không bóng râm
Bướm
Thuở nhỏ là sâu
Lớn lên hóa bướm
Tưởng đẹp nhất đời nên suốt ngày bay lượn
Biết đâu, rồi bướm lại thành sâu
Biết đâu, rồi bướm lại thành sâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét