Hương
Nhớ H.L
Đâu phải ngát thơm mới thật hương
Lửa tàn khói tản nhạt tình thương
Trong tim ta thắp là hương thật
Lửa khói đáy lòng mới mãi thơm
Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2008
Gai que "nguyenduong"
Gái quê
Phố phường giờ đã nở nang
Gái quê rời làng,hè phố ngẩn ngơ.
Đói ăn tìm việc trông chờ.
Một thì con gái ,giữa trưa ngủ hè
Phố phường giờ đã nở nang
Gái quê rời làng,hè phố ngẩn ngơ.
Đói ăn tìm việc trông chờ.
Một thì con gái ,giữa trưa ngủ hè
Tiêt hoc con "nguyenduong"
Tiết học con
Phố phường nở nang
Ruộng vườn teo tóp
Bỏ cuốc cày
lên hè phố tìm may
Một tiếng gọi
bao trái tim giật thót
Tiết học con
mẹ gánh đất cả ngày
Phố phường nở nang
Ruộng vườn teo tóp
Bỏ cuốc cày
lên hè phố tìm may
Một tiếng gọi
bao trái tim giật thót
Tiết học con
mẹ gánh đất cả ngày
Chim noi "Tho nguyenduong"
Chìm nổi
Chân ruộng mỡ màu,
Bao đời cày cấy
Nay đất đổ ngập đẩu
Trâu đói cỏ tìm đâu
Một giấc mộng bập bênh chìm nổi
Kẻ ngồi mát trên lầu
Người lặn lội lũng sâu
Chân ruộng mỡ màu,
Bao đời cày cấy
Nay đất đổ ngập đẩu
Trâu đói cỏ tìm đâu
Một giấc mộng bập bênh chìm nổi
Kẻ ngồi mát trên lầu
Người lặn lội lũng sâu
Thứ Ba, 16 tháng 12, 2008
Nam suu ..."nguyenduong"
Năm sửu,Triết lý nhà trâu
Từ bao giờ trâu đã thuộc mấy câu ca dao :
Trâu ơi tabảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta
Cấy cày vốn nghiệp nông gia
Ta đây trâu đấy ai mà quản công
Thật là tình nghĩa thắm thiết cao cả,Trâu là bạn của người:đồng cam cộng khổ,hết đồng cạn đến đồng sâu,ngày mưa rét cũng như nắng hạ kéo càychẳng quản thiệt hơn.Nhưng đến khi đã già,trâu chẳng được nghỉ ngơi,hưu trí,nghển cổ còng lưng mang ách kéo cày.Nghiệm cuộc đời mình,trâu thấy con người không phải hoàn toàn tốt đẹp.
Mùa màng gặt hái về ,bông lúa căng mọng đầy dinh dưỡng,con người chiếm hết :"Bao giờ cây lúa còn bông/Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn."Trâu chỉ còn ngọn cỏ non cỏ già ven bờ ruộng chân đê.
Nhớ lại thời xa xưa.cụ kỵ vốn được sống tự dotrên. những thảo nguyên mênh mông Thế rồi trâu bị người thuần phục-Ngưòi là chúa tể muôn loài Đã chúa tể ,con ngưòi dễ tàn bạo độc ác,thủ đoạn tinh vi ,lừa gạt.Đời trâu ,sống kéo cày,chết cho thịt xương lông da.Thế mà người còn bày trò chọi trâu.Trâu giết đồng loại của mình,lòi ruột lòi gan để người mua vui tán thưởng
Xưa ở tờ báo cùng khổ "le Paria",cụ Nguyễn vẽ những bức tranh "người ngựa","người trâu".Thôn quê ngày nay không còn cảnh ngưòi thay trâu kéo cày,nhưng thân phận người nông dân thấp nhất thì cũng sướng"như trâu,.Này nhé:lúa gặt về chịu bao nhiêu khoản đóng góp,quỹ nọ quỹ kia,nuốt nước mắt vào lòng. Còn chủ nhiệm,các vị lãnh đạo.,họ lạnh lùng bắt đến cả cỗ ván hậu sự của người dân thấp cổ bé họng kia để thế chấp vào những khoản thu vô tội vạ nọ.
Còn những bậc trí thức học giả nhà văn những tài hoa nhân loạithì có một nhà văn đã viết:"Đêmđêm dưới ánh đèn tù mù ông lại cặm cụi cày trên trang giấy.Trang giấy trắng tinh,rợn đến ghê người..."Không biết ai cày ai kéo,hay là tuy hai mà một'Và ai là người vặc người diệc đây?..Xem ra họ cũng không sướng gì hơn những người nhà quê chân lấm tay bùn ...
Năm tý đã qua,không còn lo họ hàng nhà chuột phá phách:tham nhũng mùa vụ,ăn chặn từ ngoài đồng phá phách lục lọi trong nhà.
Bước vào năm sửu,một năm đầy hứa hẹn,Vì ông bà ta vẫn ví von:"Con trâu là đầu cơ nghiệp" Từ cơ nghiệp của mỗi nhà mà thành của làng xã.quận huyện quốc gia.Hy vọng năm nay cơ nghiệp mọi nhà thịnh vượng,Xã hội không bị lạm phát,giá cả tăng vọt như năm tý.Nhân dân thực sự được hạnh phúc ấm no
Từ bao giờ trâu đã thuộc mấy câu ca dao :
Trâu ơi tabảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta
Cấy cày vốn nghiệp nông gia
Ta đây trâu đấy ai mà quản công
Thật là tình nghĩa thắm thiết cao cả,Trâu là bạn của người:đồng cam cộng khổ,hết đồng cạn đến đồng sâu,ngày mưa rét cũng như nắng hạ kéo càychẳng quản thiệt hơn.Nhưng đến khi đã già,trâu chẳng được nghỉ ngơi,hưu trí,nghển cổ còng lưng mang ách kéo cày.Nghiệm cuộc đời mình,trâu thấy con người không phải hoàn toàn tốt đẹp.
Mùa màng gặt hái về ,bông lúa căng mọng đầy dinh dưỡng,con người chiếm hết :"Bao giờ cây lúa còn bông/Thì còn ngọn cỏ ngoài đồng trâu ăn."Trâu chỉ còn ngọn cỏ non cỏ già ven bờ ruộng chân đê.
Nhớ lại thời xa xưa.cụ kỵ vốn được sống tự dotrên. những thảo nguyên mênh mông Thế rồi trâu bị người thuần phục-Ngưòi là chúa tể muôn loài Đã chúa tể ,con ngưòi dễ tàn bạo độc ác,thủ đoạn tinh vi ,lừa gạt.Đời trâu ,sống kéo cày,chết cho thịt xương lông da.Thế mà người còn bày trò chọi trâu.Trâu giết đồng loại của mình,lòi ruột lòi gan để người mua vui tán thưởng
Xưa ở tờ báo cùng khổ "le Paria",cụ Nguyễn vẽ những bức tranh "người ngựa","người trâu".Thôn quê ngày nay không còn cảnh ngưòi thay trâu kéo cày,nhưng thân phận người nông dân thấp nhất thì cũng sướng"như trâu,.Này nhé:lúa gặt về chịu bao nhiêu khoản đóng góp,quỹ nọ quỹ kia,nuốt nước mắt vào lòng. Còn chủ nhiệm,các vị lãnh đạo.,họ lạnh lùng bắt đến cả cỗ ván hậu sự của người dân thấp cổ bé họng kia để thế chấp vào những khoản thu vô tội vạ nọ.
Còn những bậc trí thức học giả nhà văn những tài hoa nhân loạithì có một nhà văn đã viết:"Đêmđêm dưới ánh đèn tù mù ông lại cặm cụi cày trên trang giấy.Trang giấy trắng tinh,rợn đến ghê người..."Không biết ai cày ai kéo,hay là tuy hai mà một'Và ai là người vặc người diệc đây?..Xem ra họ cũng không sướng gì hơn những người nhà quê chân lấm tay bùn ...
Năm tý đã qua,không còn lo họ hàng nhà chuột phá phách:tham nhũng mùa vụ,ăn chặn từ ngoài đồng phá phách lục lọi trong nhà.
Bước vào năm sửu,một năm đầy hứa hẹn,Vì ông bà ta vẫn ví von:"Con trâu là đầu cơ nghiệp" Từ cơ nghiệp của mỗi nhà mà thành của làng xã.quận huyện quốc gia.Hy vọng năm nay cơ nghiệp mọi nhà thịnh vượng,Xã hội không bị lạm phát,giá cả tăng vọt như năm tý.Nhân dân thực sự được hạnh phúc ấm no
Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2008
tho nguyenhoat
Tháng chạp
Xin một lần gió thổi dọc triền đê
Hoa cải đơm vàng sương đẫm ướt
Mây tháng chạp trắng miền sợi cước
Cánh diều ai thả lại trôi ngang
Con sông nghiêng mấy mùa đứng đợi
Có cánh cò tháng chạp bơi sang
Có con thuyền chở mùa hoa cải
Có hương bay thơm phía cổng làng
Tháng chạp đi qua xuân vào vụ
Ngẩn ngơ thôn nữ chợ tan rồi
Bao nhiêu rồng rắn đi dâu hết
Tháng chạp ông Công lại về trời
Xin một lần gió thổi dọc triền đê
Hoa cải đơm vàng sương đẫm ướt
Mây tháng chạp trắng miền sợi cước
Cánh diều ai thả lại trôi ngang
Con sông nghiêng mấy mùa đứng đợi
Có cánh cò tháng chạp bơi sang
Có con thuyền chở mùa hoa cải
Có hương bay thơm phía cổng làng
Tháng chạp đi qua xuân vào vụ
Ngẩn ngơ thôn nữ chợ tan rồi
Bao nhiêu rồng rắn đi dâu hết
Tháng chạp ông Công lại về trời
tho xuan "tho nguyenhoat"
Hồn xuân
Mới độ xuân về nhớ lại quên
Heo may vương lạnh bóng ngang thềm
Nhớ người một thuở tôi chưa nhớ
Lòng tốt xin đừng có bão lên
Tôi nghe trong lá sương còn ướt
ly:Arial;">Xuân ở trong cây thấm cả người
Hoa ở trong bình thơ trên giấy
Hồn xuân đi mãi với hồn tôi
Chân trời em nói mà không có
Góc bể bây giờ lại có thôi
Tiếng chim nghe ấm màu mây tím
Ở phía vườn xuân lộc biếc rồi
Mới độ xuân về nhớ lại quên
Heo may vương lạnh bóng ngang thềm
Nhớ người một thuở tôi chưa nhớ
Lòng tốt xin đừng có bão lên
Tôi nghe trong lá sương còn ướt
ly:Arial;">Xuân ở trong cây thấm cả người
Hoa ở trong bình thơ trên giấy
Hồn xuân đi mãi với hồn tôi
Chân trời em nói mà không có
Góc bể bây giờ lại có thôi
Tiếng chim nghe ấm màu mây tím
Ở phía vườn xuân lộc biếc rồi
Thứ Hai, 8 tháng 12, 2008
Bien ho "tho tohoan"
Pho Vong "tho nguyenduong"
Phố Vọng
Những buổi lễ cờ hoa
Tiếng trống tiếng loa
Tiễn người ra trận
Có bao lần,phố chẳng nhớ nổi đâu?
Tiếng hát ngày xưa
giờ chỉ còn hoài niệm
Khúc nhác rốc chiều nay
Đang nghẹt thở phố dài
Có một người ngày ấy
Tay áo thõng, liêu xiêu
Bước chệnh choạng
Tìm ai?
Phố Vọng hôm nay
Vọng quán vọng lầu
Nào ai vọng
Người đi không trở lại
Chỉ có mẹ già lòng tê tái
Buổi chiều đông gió lạnh
Vọng...lá bay
Những buổi lễ cờ hoa
Tiếng trống tiếng loa
Tiễn người ra trận
Có bao lần,phố chẳng nhớ nổi đâu?
Tiếng hát ngày xưa
giờ chỉ còn hoài niệm
Khúc nhác rốc chiều nay
Đang nghẹt thở phố dài
Có một người ngày ấy
Tay áo thõng, liêu xiêu
Bước chệnh choạng
Tìm ai?
Phố Vọng hôm nay
Vọng quán vọng lầu
Nào ai vọng
Người đi không trở lại
Chỉ có mẹ già lòng tê tái
Buổi chiều đông gió lạnh
Vọng...lá bay
Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2008
Em "tho nguyenduong"
Em
Mưa nhẹ nhàng hạt thanh tân
Hạt chưa chạm lá mùa xuân đã về
Vẫn còn một cõi đam mê
Đêm về mộng mị tê tê vào ngày
Em nhan sắc, em thơ ngây
Em hư ảo quá, lòng tay khó cầm
Mưa nhẹ nhàng hạt thanh tân
Hạt chưa chạm lá mùa xuân đã về
Vẫn còn một cõi đam mê
Đêm về mộng mị tê tê vào ngày
Em nhan sắc, em thơ ngây
Em hư ảo quá, lòng tay khó cầm
Thứ Tư, 3 tháng 12, 2008
Sang mua "tho nguyenhoat"
Sang mùa
Mới độ thu về nhớ lại quên
Sương sa rơi lạnh bóng ngang thềm
Nhớ người một thuở tôi chưa nhớ
Lòng tốt xin đừng có bão lên
Tôi nghe trong lá sương còn ướt
Mùa ở trong cây lặn khắp vườn
Hoa ở trong bình thơ trên giấy
Hồn em đi mãi với hồn tôi
Chân trời em nói là không có
Góc bể bây giờ lại có thôi
Heo may nghe lạnh màu xanh tím
Ở phía mùa sang lá rụng rồi
Mới độ thu về nhớ lại quên
Sương sa rơi lạnh bóng ngang thềm
Nhớ người một thuở tôi chưa nhớ
Lòng tốt xin đừng có bão lên
Tôi nghe trong lá sương còn ướt
Mùa ở trong cây lặn khắp vườn
Hoa ở trong bình thơ trên giấy
Hồn em đi mãi với hồn tôi
Chân trời em nói là không có
Góc bể bây giờ lại có thôi
Heo may nghe lạnh màu xanh tím
Ở phía mùa sang lá rụng rồi
Thứ Ba, 2 tháng 12, 2008
Cai bong "trich tho nguyenhoat"
đa ngầm không chảy "nguyenhoat"
Đá ngầm không chảy
Tôi biết phía mình lặng gió
Phía em bão nổi bao giờ?
Cách nhau nửa vòng trái đất
Hương thầm theo mãi trong mơ
Tôi biết đêm không là tối
Phù vân không phải là mềm
Giống như dòng sông chảy ngược
Một đời yêu để cô đơn
Tôi biết bên kia mùa lá
Nỗi buồn gió thổi trăm năm
Câu nhớ câu thương ở lại
Câu về cá lội biệt tăm
Gió đi bao giờ trở lại
Đời người ai biết trước sau
Từ thủa đá ngầm không chảy
Mình thành bóng dáng của nhau
Tôi biết phía mình lặng gió
Phía em bão nổi bao giờ?
Cách nhau nửa vòng trái đất
Hương thầm theo mãi trong mơ
Tôi biết đêm không là tối
Phù vân không phải là mềm
Giống như dòng sông chảy ngược
Một đời yêu để cô đơn
Tôi biết bên kia mùa lá
Nỗi buồn gió thổi trăm năm
Câu nhớ câu thương ở lại
Câu về cá lội biệt tăm
Gió đi bao giờ trở lại
Đời người ai biết trước sau
Từ thủa đá ngầm không chảy
Mình thành bóng dáng của nhau
Ngậm "tho nguyenhoat"
Ngậm
Em quên khuy cúc không cài
Mưa đỏng đảnh rớt qua vai giọt buồn
Rùng mình chợt tỉnh quá đêm
Bụi bay nghe rắc ngang thềm nghe xa
Dẫu rằng một thoáng mưa hoa
Cũng se se lạnh như là sương mai
Lơ thơ giọt ngắn giọt dài
Như lòng hồ để duyên ai bao giờ
Mây không đợi gió không chờ
Cái đau thoáng vội cái vờ chợy qua
Tình ngoài thì nở như hoa
Tình trong thì ngậm câu ca nổi chìm
Cái ai mất cái ai tìm
Đêm thì sáng ngày thì đen -Phận người
Ai khanh tướng để cho đời?
Kìa hoa lúc khóc lúc cười -Tạc bia
Em quên khuy cúc không cài
Mưa đỏng đảnh rớt qua vai giọt buồn
Rùng mình chợt tỉnh quá đêm
Bụi bay nghe rắc ngang thềm nghe xa
Dẫu rằng một thoáng mưa hoa
Cũng se se lạnh như là sương mai
Lơ thơ giọt ngắn giọt dài
Như lòng hồ để duyên ai bao giờ
Mây không đợi gió không chờ
Cái đau thoáng vội cái vờ chợy qua
Tình ngoài thì nở như hoa
Tình trong thì ngậm câu ca nổi chìm
Cái ai mất cái ai tìm
Đêm thì sáng ngày thì đen -Phận người
Ai khanh tướng để cho đời?
Kìa hoa lúc khóc lúc cười -Tạc bia
Heo may "tho nguyenhoat"
Heo may
Trời thu xanh gió cốm
Tháng chín vàng nếp thơm
Thả cánh cò mây trắng
Trăng nghìn năm vẫn say
Nắng chạm vào bóng lá
Áo dài vương bụi bay
Một góc trời biếc gió
Ai treo mảnh trăng gày
Đã nghe mùa lá rụng
Thoảng trong màu heo may
Trời thu xanh gió cốm
Tháng chín vàng nếp thơm
Thả cánh cò mây trắng
Trăng nghìn năm vẫn say
Nắng chạm vào bóng lá
Áo dài vương bụi bay
Một góc trời biếc gió
Ai treo mảnh trăng gày
Đã nghe mùa lá rụng
Thoảng trong màu heo may
Thứ Hai, 1 tháng 12, 2008
Lang Tho "nguyenhoat"
Lặng
Đôi khi mình dối lòng mình
Lặng im vờ điếc,lặng tình vờ say
Lòng vơi đôi lúc vờ đầy
Lặng đêm khi đói lặng ngày khi no
Với mình đôi lúc so đo
Lặng im như thể vờ cho thật lòng
Cặp bờ mới biết qua sông
Giàu sang ai mạ bóng hồng phù vân?
Lối mòn không có dấu chân
Hoa chưa nở thấy mùa xuân đã già
Lòng vơi khi lúc trăng tà
Thờ ơ đếm tuổi mình và bao nhiêu?
Lênh đênh như thể cánh bèo
Đời như cơn gió thổi vèo mãi xa
Nỗi mình có giống nỗi ta ?
Đôi khi mình dối lòng mình
Lặng im vờ điếc,lặng tình vờ say
Lòng vơi đôi lúc vờ đầy
Lặng đêm khi đói lặng ngày khi no
Với mình đôi lúc so đo
Lặng im như thể vờ cho thật lòng
Cặp bờ mới biết qua sông
Giàu sang ai mạ bóng hồng phù vân?
Lối mòn không có dấu chân
Hoa chưa nở thấy mùa xuân đã già
Lòng vơi khi lúc trăng tà
Thờ ơ đếm tuổi mình và bao nhiêu?
Lênh đênh như thể cánh bèo
Đời như cơn gió thổi vèo mãi xa
Nỗi mình có giống nỗi ta ?
Cuoi "tho nguyenhoat"B
Cười
Bụi cười với gió quẩn quanh
Hạt sương cười với long lanh sao trời
Cánh hoa như thể kiếp người
Câu thơ cười với cuộc đời đỏ đen
Giọng Kiều mẹ hát ru em
Xót thương thân phận đồng chiêm quê muà
Đất cười với nắng với mưa
Lúa khoai dính đất bao giờ vẫn thơm
Một đời nắng sớm mưa hôm
Con trâu cười với rạ rơm ngoài đồng
Cánh buồm cười với cơn dông
Còn tôi cười với tận cùng khổ đau
Bụi cười với gió quẩn quanh
Hạt sương cười với long lanh sao trời
Cánh hoa như thể kiếp người
Câu thơ cười với cuộc đời đỏ đen
Giọng Kiều mẹ hát ru em
Xót thương thân phận đồng chiêm quê muà
Đất cười với nắng với mưa
Lúa khoai dính đất bao giờ vẫn thơm
Một đời nắng sớm mưa hôm
Con trâu cười với rạ rơm ngoài đồng
Cánh buồm cười với cơn dông
Còn tôi cười với tận cùng khổ đau
Chuyenmua "tho nguyenhoat"
Chuyển mùa
Chưa chạm lá,hương chuyển mùa
Lao xao cây thức ngỡ vừa tàn canh
Sương rơi nghe trắng thân cành
Heo may mưa bụi gọi tình sang giêng
Chưa chạm lá,hương chuyển mùa
Lao xao cây thức ngỡ vừa tàn canh
Sương rơi nghe trắng thân cành
Heo may mưa bụi gọi tình sang giêng
Mua trai mua "tho nguyenduong"
Mưa trái mùa
Mưa tầm tã mấy ngày
Người Hà nội
Lội trong biển nước
Ướt sũng màu mưa
Mất điện cạn dàu
Bao người lang thang cơ nhỡ...
Đêm dài hư vô
Không phải tại trời
Không phải tại dân
-Nào ai biết nữa!
Những mặt hồ đầm sông san lấp
Sự hài hoà âm dương
huỷ diệt bao giờ
Đã lâu rồi,
người Hà nội
năm nào không lội mùa mưa
Mưa tầm tã mấy ngày
Người Hà nội
Lội trong biển nước
Ướt sũng màu mưa
Mất điện cạn dàu
Bao người lang thang cơ nhỡ...
Đêm dài hư vô
Không phải tại trời
Không phải tại dân
-Nào ai biết nữa!
Những mặt hồ đầm sông san lấp
Sự hài hoà âm dương
huỷ diệt bao giờ
Đã lâu rồi,
người Hà nội
năm nào không lội mùa mưa
Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2008
Tieng ren"tho nguyenduong"
Tiếng rền
Có hạt thóc
làm ra mùa vàng
Có hạt thóc
rơi vùi trong rác
Dưới đám cỏ xanh
nơi nào chả đất...
Đất chỗ anh nằm
Tiếng rền ran rỉ
đau
những mùa trăng
Có hạt thóc
làm ra mùa vàng
Có hạt thóc
rơi vùi trong rác
Dưới đám cỏ xanh
nơi nào chả đất...
Đất chỗ anh nằm
Tiếng rền ran rỉ
đau
những mùa trăng
Thứ Năm, 27 tháng 11, 2008
Vuon hoang "tho nguyenduong"
Thứ Tư, 26 tháng 11, 2008
Ca dao dong dai ( nguyenduong)
Ca dao dông dài
Phải đâu cái của để dành
Ăn thì không được,không đành bỏ rơi
Phải đâu cái thứ đồ chơi
Hết tung lại ném hết nhồi lại đâm
Của người, người vứt đã lâu
Còn tôi nhặt lấy phết màu vàng son
Dối lừa con mắt đã mòn
ở đời ai đã dại khôn những gì!
Phải đâu cái của để dành
Ăn thì không được,không đành bỏ rơi
Phải đâu cái thứ đồ chơi
Hết tung lại ném hết nhồi lại đâm
Của người, người vứt đã lâu
Còn tôi nhặt lấy phết màu vàng son
Dối lừa con mắt đã mòn
ở đời ai đã dại khôn những gì!
tho nguyenduong: long tay gui A.V
Lòng tay
Bay quanh lòng chảo lòng tay
Biết bao tấm lưới giăng bày chim ơi
Có sông ,có biển ,có trời
Mà không tiếng hót,một đời lãng quên
tho nguyenduong
Bay quanh lòng chảo lòng tay
Biết bao tấm lưới giăng bày chim ơi
Có sông ,có biển ,có trời
Mà không tiếng hót,một đời lãng quên
tho nguyenduong
Nói với nhau (Gui V T M)
Nói với nhau
Con đường xưa đã thay tên
Vẫn mùi hương sấu ,đâu nền nhà xưa
Mất, còn vị ngọt cơn mưa
Gốc bàng, hai đứa lá thưa che đầu
Những gì ta nói với nhau
Lẽ nào nước chảy qua cầu mây trôi
Người đi biền biệt phương trời
Làm sao nghe được những lời sông quê!
Con đường xưa đã thay tên
Vẫn mùi hương sấu ,đâu nền nhà xưa
Mất, còn vị ngọt cơn mưa
Gốc bàng, hai đứa lá thưa che đầu
Những gì ta nói với nhau
Lẽ nào nước chảy qua cầu mây trôi
Người đi biền biệt phương trời
Làm sao nghe được những lời sông quê!
Thơ nguyenduong
Thứ Ba, 25 tháng 11, 2008
tho nguyenhoat
Thơ cho mình
Tôi về với cuốc cày thôi
Con trâu và những kiếp người rạ rơm
Con giun ngủ ở góc vườn
Bao nhiêu cái mất cái còn -lá rơi
Đêm nằm tôi đếm sao chơi
Ông đen ông trắng ông hơi nhập nhoà
Ông sáng nhất đã băng hà
Còn ông sao chổi ở xa rầu rầu
Thương mình chẳng dám kêu đau
Đường vào vũ trụ chen nhau dặm dài
Đường tình một mảnh vắt vai
Đường thơ đầy những chông gai phía mình...
Tôi về với cuốc cày thôi
Con trâu và những kiếp người rạ rơm
Con giun ngủ ở góc vườn
Bao nhiêu cái mất cái còn -lá rơi
Đêm nằm tôi đếm sao chơi
Ông đen ông trắng ông hơi nhập nhoà
Ông sáng nhất đã băng hà
Còn ông sao chổi ở xa rầu rầu
Thương mình chẳng dám kêu đau
Đường vào vũ trụ chen nhau dặm dài
Đường tình một mảnh vắt vai
Đường thơ đầy những chông gai phía mình...
Thứ Hai, 24 tháng 11, 2008
Vuon toi " tho nguyenhoat"
Vườn tôi
Tôi gom lá rụng trong vườn
Đốt lên ngọn lửa nghe thơm hồn người
Lá vàng cháy ngẩn ngơ tôi
Lá xanh ám khói đầu môi phập phồng
Vườn tôi như mảnh thuyền không
Con sông ở dưới cánh đồng ở trên
Lửa cháy sáng hơn ngọn đèn
Tiếng kêu con dế nghe thèm cỏ tươi
Vườn tôi thay lá hết rồi
Đêm mong mỏng tiếng trăng trôi la đà
Tôi gom lá rụng trong vườn
Đốt lên ngọn lửa nghe thơm hồn người
Lá vàng cháy ngẩn ngơ tôi
Lá xanh ám khói đầu môi phập phồng
Vườn tôi như mảnh thuyền không
Con sông ở dưới cánh đồng ở trên
Lửa cháy sáng hơn ngọn đèn
Tiếng kêu con dế nghe thèm cỏ tươi
Vườn tôi thay lá hết rồi
Đêm mong mỏng tiếng trăng trôi la đà
Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2008
Me toi "tho nguyenhoat"
Mẹ tôi
Mẹ tôi gồng gánh một đời
Gánh thì nặng gánh thì vơi-gánh thì
Bụi đường phủ kín lối đi
Dấu chân nào cũng chia ly với người
Nắng cũng phơi, mưa cũng phơi
Một đời ngang dọc một đời nông sâu
Nỗi buồn ai đốt hết đâu
Ánh trăng nhạt cả vườn sau đến giờ
Thức cũng mơ,ngủ cũng mơ
Ngây ngây rừng thẳm bất ngờ trời cao
Một ông sao triệu ông sao
Mà không nhớ nổi ông nào đổi ngôi
Cánh diều trôi ,tuổi mây trôi
Một đời đau đáu một đời chông chênh
Mộtđời gồng gánh buồn tênh
Bao nhiêu sợi tóc trắng thành mẹ tôi
Mẹ tôi gồng gánh một đời
Gánh thì nặng gánh thì vơi-gánh thì
Bụi đường phủ kín lối đi
Dấu chân nào cũng chia ly với người
Nắng cũng phơi, mưa cũng phơi
Một đời ngang dọc một đời nông sâu
Nỗi buồn ai đốt hết đâu
Ánh trăng nhạt cả vườn sau đến giờ
Thức cũng mơ,ngủ cũng mơ
Ngây ngây rừng thẳm bất ngờ trời cao
Một ông sao triệu ông sao
Mà không nhớ nổi ông nào đổi ngôi
Cánh diều trôi ,tuổi mây trôi
Một đời đau đáu một đời chông chênh
Mộtđời gồng gánh buồn tênh
Bao nhiêu sợi tóc trắng thành mẹ tôi
hanh phuc "tho nguyenhoat"
Tháng tư
Ta gửi vào mai sau
Tình ta nghĩa bạn
Những gì ta biết
Những gì ta không
Ngọn gió
Giọt sương
Lòng ta giông bão
Phong trần
ích kỷ
Những lời hoang sơ
Ta gửi vào mai sau
Những con thuyền đi không trở lại
Suốt một đời
Cơn bão chưa tan
Nụ hôn đã tàn
Hạnh phúc...
2007
Ta gửi vào mai sau
Tình ta nghĩa bạn
Những gì ta biết
Những gì ta không
Ngọn gió
Giọt sương
Lòng ta giông bão
Phong trần
ích kỷ
Những lời hoang sơ
Ta gửi vào mai sau
Những con thuyền đi không trở lại
Suốt một đời
Cơn bão chưa tan
Nụ hôn đã tàn
Hạnh phúc...
2007
Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2008
thang tu"tho nguyenhoat"
Tháng tư
Tháng tư mưa nắng chuyển trời
Ai vay ánh chớp,ai người bán đi
Tháng tư mưa nắng phân ly
Câu thơ dang dở điều gì sẻ chia
Tận cùng kia, cõi đẹp kia
Tháng tư trong lõi ngoài rìa non tươi
Những xa xăm phía mặt người
Những đau đáu phía chân trời mộng mơ
Những đen bạc những dại khờ
Tóc xanh đã nhuộm trắng bờ_ tháng tư
Tháng tư mưa nắng chuyển trời
Ai vay ánh chớp,ai người bán đi
Tháng tư mưa nắng phân ly
Câu thơ dang dở điều gì sẻ chia
Tận cùng kia, cõi đẹp kia
Tháng tư trong lõi ngoài rìa non tươi
Những xa xăm phía mặt người
Những đau đáu phía chân trời mộng mơ
Những đen bạc những dại khờ
Tóc xanh đã nhuộm trắng bờ_ tháng tư
Mo mua toc tien
Mơ mùa tóc tiên
Đọc câu thơ bạn
Biết người tri âm
Câu thơ thì thầm
trắng tóc
Câu thơ khô khốc
Ruộng nứt chân chim
Câu thơ ẩm ướt
Chảy từ trong tim
Câu thơ lặng im
Vọng về muôn thủa
Hạt ngô hạt lúa
Tắm gội giọt buồn
Bao nhiêu bụi bậm
Rửa vào mưa tuôn
Đọc câu thơ bạn
Nỗi mình cô đơn
Thơ như sắc lá
Thơ như mạch nguồn
Ta say ta khát
Thổi đau ngọn đèn
Bao giờ lặng gió?
Mơ mùa tóc tiên
thơ nguyenhoat
Đọc câu thơ bạn
Biết người tri âm
Câu thơ thì thầm
trắng tóc
Câu thơ khô khốc
Ruộng nứt chân chim
Câu thơ ẩm ướt
Chảy từ trong tim
Câu thơ lặng im
Vọng về muôn thủa
Hạt ngô hạt lúa
Tắm gội giọt buồn
Bao nhiêu bụi bậm
Rửa vào mưa tuôn
Đọc câu thơ bạn
Nỗi mình cô đơn
Thơ như sắc lá
Thơ như mạch nguồn
Ta say ta khát
Thổi đau ngọn đèn
Bao giờ lặng gió?
Mơ mùa tóc tiên
thơ nguyenhoat
Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2008
thang gieng"tho nguyenhoat"
Tháng giêng
Tháng giêng chợt buồn
Trộm nhớ
Hoa nở xập xoè
Tháng giêng có nghe
Năm cũ
Ngày đủ
Không còn...
Cái nắng chưa non
Đã già cái lạnh
Óng ánh
Mùa đi
Tháng giêng xuân thì
Chạm phải
Tôi muốn thời gian quay lại
Có thêm dỗi hờn
đẹp hơn
Cây cỏ
Tôi muốn lòng tôi bỏ ngỏ
Hoàng hôn
Cánh vạc
Mây vờn
Tháng giêng lột xác
Tháng giêng chợt buồn
Trộm nhớ
Hoa nở xập xoè
Tháng giêng có nghe
Năm cũ
Ngày đủ
Không còn...
Cái nắng chưa non
Đã già cái lạnh
Óng ánh
Mùa đi
Tháng giêng xuân thì
Chạm phải
Tôi muốn thời gian quay lại
Có thêm dỗi hờn
đẹp hơn
Cây cỏ
Tôi muốn lòng tôi bỏ ngỏ
Hoàng hôn
Cánh vạc
Mây vờn
Tháng giêng lột xác
Tieng cuoi :tho nguyenhoat
Tiếng cười
Tiếng cười đi hết mai sau
Tiếng cười rơi trong chén rượu
Tiếng cười huyền diệu
Đắng cay
Con chim hót hay
Hay hót
Tiếng cười nhỏ giọt
Câu thơ đong đầy
Hôm qua
Ta cười với bạn
Ta cười với ta
Tiếng cười thật xa
đau đáu
Tiếng cười
Chân quê
Trong vắt câu thề
Tròn vo giọt nước
Tiếng cười có trước
Mang theo hồn bà
Ta lau nước mắt
Tiếng cười ngấm da
Tiếng cười đi hết mai sau
Tiếng cười rơi trong chén rượu
Tiếng cười huyền diệu
Đắng cay
Con chim hót hay
Hay hót
Tiếng cười nhỏ giọt
Câu thơ đong đầy
Hôm qua
Ta cười với bạn
Ta cười với ta
Tiếng cười thật xa
đau đáu
Tiếng cười
Chân quê
Trong vắt câu thề
Tròn vo giọt nước
Tiếng cười có trước
Mang theo hồn bà
Ta lau nước mắt
Tiếng cười ngấm da
Con bao mat troi "tho nguyen hoat"
Cơn bão mặt trời
Mùa đông đã xa rồi
Cơn bão vừa đi qua mặt trời
Mưa băng mới rơi
Trong suốt
Tê buốt
Bình minh
Ngày cũng lạ
Tôi đi về đâu
Bên kia địa cầu
Mất đất...
Con cua chết thật
Đồng hoang
Con bướm cánh vàng
Khép lại
Không gian trống trải
Ngày trôi nhanh
Quẩn quanh
Em hao hao khác
Cây vườn xác xơ
Mùa đông đã xa rồi
Cơn bão ngác ngơ...
Mùa đông đã xa rồi
Cơn bão vừa đi qua mặt trời
Mưa băng mới rơi
Trong suốt
Tê buốt
Bình minh
Ngày cũng lạ
Tôi đi về đâu
Bên kia địa cầu
Mất đất...
Con cua chết thật
Đồng hoang
Con bướm cánh vàng
Khép lại
Không gian trống trải
Ngày trôi nhanh
Quẩn quanh
Em hao hao khác
Cây vườn xác xơ
Mùa đông đã xa rồi
Cơn bão ngác ngơ...
Vu dieu thap tho "tho nguyenhoat"
Vũ điệu thập thò
Em vẫn nói: chỉ tình là có thật
Thời gian đi không trở về
Chỉ có con đường là nhớ mãi
Và cái tên cơn mưa cầu vồng
Phía chân trời ai phác một đường cong
Giọt nắng chiều ngẩn ngơ bến vắng
Những khuôn mặt già nua
Những hàng cây lá rụng trái mùa
Cái gió đòng hoang khao khát
Tự nhiên
tự nhiên
Thế giới này sao khong bình yên?
Bụi trần muôn thuở
Những bông hoa tàn chưa kịp nở
Vòng đời sao chẳng nhớ thương ơi!
Một câu thơ đánh thức triệu tim người
Thế gian này bao mhiêu vũ điẹu
Vũ điệu thập thò, vũ điệu dân gian
Cơn mưa về cơn mưa vỡ tan
Bóng chiều quê xô đẩy
Lá tre trút đợi mùa màng
Em vẫn nói: chỉ tình là có thật
Thời gian đi không trở về
Chỉ có con đường là nhớ mãi
Và cái tên cơn mưa cầu vồng
Phía chân trời ai phác một đường cong
Giọt nắng chiều ngẩn ngơ bến vắng
Những khuôn mặt già nua
Những hàng cây lá rụng trái mùa
Cái gió đòng hoang khao khát
Tự nhiên
tự nhiên
Thế giới này sao khong bình yên?
Bụi trần muôn thuở
Những bông hoa tàn chưa kịp nở
Vòng đời sao chẳng nhớ thương ơi!
Một câu thơ đánh thức triệu tim người
Thế gian này bao mhiêu vũ điẹu
Vũ điệu thập thò, vũ điệu dân gian
Cơn mưa về cơn mưa vỡ tan
Bóng chiều quê xô đẩy
Lá tre trút đợi mùa màng
Thứ Tư, 19 tháng 11, 2008
Hoa that hoa gia "tho nguyenduong"
Hoa thật hoa giả
Hoa giả mầu kiêu hãnh
Hoa thật vẻ khiêm nhường
Ru ru theo lời gió
Hoa thật ngát mùi hương
Hoa giả thì trường cửu
Hoa thật mau phai tàn
Xin đừng mang hoa giả
Quà mừng tặng người ngoan
Hoa giả mầu kiêu hãnh
Hoa thật vẻ khiêm nhường
Ru ru theo lời gió
Hoa thật ngát mùi hương
Hoa giả thì trường cửu
Hoa thật mau phai tàn
Xin đừng mang hoa giả
Quà mừng tặng người ngoan
Hai nua "tho nguyenduong"
Hai nửa
Nửa mặt vừa kịp rửa
Nửa còn dính phấn son
Nửa phấn son
cũng muôn trò cười khóc
Đau cạn lòng
một cõi
nhân gian
Nửa mặt vừa kịp rửa
Nửa còn dính phấn son
Nửa phấn son
cũng muôn trò cười khóc
Đau cạn lòng
một cõi
nhân gian
Tieng vong "tho nguyenhoat"
Tiếng vọng
Tiếng vọng suốt đêm dài
Âm thanh lan như lửa cháy
Tôi đi tìm em
Cơn gió đi tìm em
Bao nhiêu lầm lỗi ?
Bao nhiêu luân hồi?
Con đường đi qua, thời gian vẫn trôi
Dòng sông vẫn trôi
Ngọn đèn như ông sao le lói
Phía chân trời tôi đang đi tới
Cái nắng hư vô
Có phải cuộc đời nhớ thương có thật?
Tôi kiếm tìm những sự bao dung
Không phải cái ở đâu xa lạ
Những hàng cây chẳng buồn thay lá
Thở dài
Thao thức như sao mai biền biệt
Sự sống non tươi chính là lúc thăng hoa cái chết
Cái chết không còn được thua
Chỉ có lòng đam mê khát vọng
Thú đau thương và sự dối lừa
2008
Tiếng vọng suốt đêm dài
Âm thanh lan như lửa cháy
Tôi đi tìm em
Cơn gió đi tìm em
Bao nhiêu lầm lỗi ?
Bao nhiêu luân hồi?
Con đường đi qua, thời gian vẫn trôi
Dòng sông vẫn trôi
Ngọn đèn như ông sao le lói
Phía chân trời tôi đang đi tới
Cái nắng hư vô
Có phải cuộc đời nhớ thương có thật?
Tôi kiếm tìm những sự bao dung
Không phải cái ở đâu xa lạ
Những hàng cây chẳng buồn thay lá
Thở dài
Thao thức như sao mai biền biệt
Sự sống non tươi chính là lúc thăng hoa cái chết
Cái chết không còn được thua
Chỉ có lòng đam mê khát vọng
Thú đau thương và sự dối lừa
2008
Thứ Hai, 17 tháng 11, 2008
Người và ta "tho tohoan"
Người và ta
Người đi cầu cạnh sang giàu
Ta về gom nhặt nỗi đau kiếp người
Người như mây gió cõi trời
Ta là rau cỏ chịu lời đắng cay
Người đi gọi gió rung cây
Ta về gom lá vun đầy hoàng hôn
Những con nước "tho tohoan"
Những con nước
Bao con suối lần mò tìm sông
Bao con sông dâng phù sa cho biển
Những con nước liếm mòn bao bờ bến
Có nhớ gì nơi róc rách sinh ra
Không đề "tho tohoan"
Không đề
Muốn sống tốt chẳng dễ gì tốt được
Cái tốt trần như đá mồ côi
Cuộc đời đang xoáy lốc
Vàng bạc hư danh loá mắt bao người
Muốn sống tốt chẳng dễ gì tốt được
Cái tốt trần như đá mồ côi
Cuộc đời đang xoáy lốc
Vàng bạc hư danh loá mắt bao người
Vô giá "tohoan"
Vô giá
Thứ đắt đỏ ngày nào rẻ lắm
Loại bèo bọt hôm nao giờ lại sốt lên rồi
Ngày mai ngày mai còn nhiều mưa nắng
Riêng tình người là vô giá người ơi
Đăm đăm "tho tohoan"
Đăm đăm
Em ngồi bên cửa đăm đăm
Mắt em thẫm tối xa xăm nhạt mờ
Có chi phía ấy mà chờ
Hay em lỡ nhỡ để giờ trông trăng !
Qua Lăng cô "tho nguyenduong"
Qua Lăng Cô
Lăng Cô mưa gió sụt sùi
Huyền Trân nào thủa đau vùi áo khăn
Hiếu trung tròn vẹn gương trăng
Chữ tình nhuộm áng mây vàng chiều buông
Hoa và bình "tho nguyenduong"
Hoa và bình
Hoa cắm đầy bình
Bình nghĩ mình hương ngát
Hoa héo rồi
Bình về lại đất
đâu hương?
Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008
thơ tohoan "nhung đồng tiền"
Những đồng tiền
Những đồng tiền
Không có khuôn mặt riêng
Nhìn kỹ ta thấy rõ
Đồng tiền mang mặt người cầm nó
Những đồng tiền
Không có khuôn mặt riêng
Nhìn kỹ ta thấy rõ
Đồng tiền mang mặt người cầm nó
tho tohoan "loi ngon den"
Lời ngọn đèn
Người ta thắp tôi lên thì tôi cháy
Lửa đốt tim tôi mờ ảo xung quanh
Còn trong tôi vẫn tối
Khi tắt đi tôi mới nhận ra mình
Người ta thắp tôi lên thì tôi cháy
Lửa đốt tim tôi mờ ảo xung quanh
Còn trong tôi vẫn tối
Khi tắt đi tôi mới nhận ra mình
tho tohoan "lac"
Lạc
Những người mù vẫn tìm thấy lối đi
Nếu trái tim không tàn tật
Những người sáng mắt
Lạc lối bao năm
Những người mù vẫn tìm thấy lối đi
Nếu trái tim không tàn tật
Những người sáng mắt
Lạc lối bao năm
tho tohoan "thoi gian"
Thời gian
Tất cả rồi sẽ cũ
Chỉ thời gian không già
Qua một vòng luân chuyển
Xuân lại bừng sắc hoa
Tất cả rồi sẽ cũ
Chỉ thời gian không già
Qua một vòng luân chuyển
Xuân lại bừng sắc hoa
Tho tohoan "toi di cho tet"
Tôi đi chợ tết
Tôi đi chợ tết theo em
Cầm hoa_hoa rụng,cầm tiền _tiền rơi
Chen vai thích cánh một hồi
Lạc nhau nào biết ai người tay không
Tôi đi chợ tết theo em
Cầm hoa_hoa rụng,cầm tiền _tiền rơi
Chen vai thích cánh một hồi
Lạc nhau nào biết ai người tay không
Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008
Tim "tho nguyenduong"
Tìm
Tôi đi về phía không người
Con đường màu mỡ hoá nơi khô cằn
Ruộng vườn ai để đất hoang
Cánh cò nhạt nắng nhỡ nhàng phân vân
Tìm em lối tắt tưởng gần
Biết đâu gai góc phồng chân... đường dài
Em ở đâu,em là ai?
Xuân thì đi hết,tìm hoài chưa ra
Giờ em ở phía người ta
Cuối chiều tôi mới nhận ra con đường
Tôi đi về phía không người
Con đường màu mỡ hoá nơi khô cằn
Ruộng vườn ai để đất hoang
Cánh cò nhạt nắng nhỡ nhàng phân vân
Tìm em lối tắt tưởng gần
Biết đâu gai góc phồng chân... đường dài
Em ở đâu,em là ai?
Xuân thì đi hết,tìm hoài chưa ra
Giờ em ở phía người ta
Cuối chiều tôi mới nhận ra con đường
Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2008
Song "tho nguyenduong"
Sóng
Nỗi oan Thị Kính còn đau
Cái khổ Thị Màu biết có ai thương
Mùa yêu say lả mềm đường
Để ai luống chịu đoạn trường đắng cay
Lúng liếng vơi,lúng liếng đầy
Vạt nâng vạt khép đôi tay tuyệt vời...
Em làm bao kẻ chơi vơi
Lẳng lơ ăn đứt khối người đoan trang
Em như con sóng đa mang
Ôm vào bờ cát rồi tan hết mình
nguyenduong
Nỗi oan Thị Kính còn đau
Cái khổ Thị Màu biết có ai thương
Mùa yêu say lả mềm đường
Để ai luống chịu đoạn trường đắng cay
Lúng liếng vơi,lúng liếng đầy
Vạt nâng vạt khép đôi tay tuyệt vời...
Em làm bao kẻ chơi vơi
Lẳng lơ ăn đứt khối người đoan trang
Em như con sóng đa mang
Ôm vào bờ cát rồi tan hết mình
nguyenduong
Tiec mot dong song"tho nguyenduong"
Tiếc một dòng sông
Nhớbến
nhớ thuyền.
Đêm
sông nằm than thở.
Cách trở
sông Hồng
nên nhớ
vị phù sa
Có một thời
sông gồng mình chuyên chở
hàng hoá.Hai bờ
mía ngọt,dâu tơ
Sông cạn mình
cho đời,gánh lũ
Giờ buồn thiu
Tất cả thờ ơ
Giữa lòng thành phố
sông ngập ngừng không trôi
Sống chung cùng cống rãnh
sông biết hồn xa rồi
Ai quên dòng Tô lịch
Sao nhớ trận Ngọc Hồi
Chịu trận ngày mưa lũ
Tiếc một dòng sông
không trôi
"nguyenduong"
Nhớbến
nhớ thuyền.
Đêm
sông nằm than thở.
Cách trở
sông Hồng
nên nhớ
vị phù sa
Có một thời
sông gồng mình chuyên chở
hàng hoá.Hai bờ
mía ngọt,dâu tơ
Sông cạn mình
cho đời,gánh lũ
Giờ buồn thiu
Tất cả thờ ơ
Giữa lòng thành phố
sông ngập ngừng không trôi
Sống chung cùng cống rãnh
sông biết hồn xa rồi
Ai quên dòng Tô lịch
Sao nhớ trận Ngọc Hồi
Chịu trận ngày mưa lũ
Tiếc một dòng sông
không trôi
"nguyenduong"
Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008
Biet "tho nguyen hoat"
Biết
Biết em đi mãi chẳng về
Biết hè nắng lửa tiếng ve đổ dồn
Biết chiều nắng quái hoàng hôn
Biết thu cây thấp thoáng buồn lá rơi
Biết ngày mau thế em ơi!
Biết duyên là cái nợ đời đón đưa
Biết trời nay nắng mai mưa
Biết đâu lòng dạ mà chưa nói lời
Biết đâu đời là cuộc chơi
Biết đâu lũ lụt màthôi cấy cày
Biết đâu đường lại quên cây
Biết đâu đen trắng mà say bạc vàng
Tình tang, tình tang,tình tang
Biết đâu sông rộng một gang mà chờ
Biết em đi mãi chẳng về
Biết hè nắng lửa tiếng ve đổ dồn
Biết chiều nắng quái hoàng hôn
Biết thu cây thấp thoáng buồn lá rơi
Biết ngày mau thế em ơi!
Biết duyên là cái nợ đời đón đưa
Biết trời nay nắng mai mưa
Biết đâu lòng dạ mà chưa nói lời
Biết đâu đời là cuộc chơi
Biết đâu lũ lụt màthôi cấy cày
Biết đâu đường lại quên cây
Biết đâu đen trắng mà say bạc vàng
Tình tang, tình tang,tình tang
Biết đâu sông rộng một gang mà chờ
Thứ Năm, 6 tháng 11, 2008
Giac hoang bao (tho nguyenduong)
Giấc Hoàng bào
" Tặng người du lịch Huế "
Khoác tấm hoàng bào
làm vua mấy phút
Mượn cái nhìn quân vương thủa trước
...Nào thấy đâu bờ cõi lê dân
.
Tiếng tung hô dạy đất xa gần
...Cạnh ngai vàng ,
một bà hoàng ngơ ngác
Chợt tiếng nhị hồ sênh tiền nhã nhạc
Buồn trong mưa dằng dặc cựu kinh
Cởi tấm hoàng bào
về chốn thong dong
Sương khói bảng lảng dòng Hương
Vi vút thông reo núi Ngự
Chiều vọng tiếng chuông Thiên mụ
Đàn Nam giao tiếng gọi suối ngànsuối ngàn...
" Tặng người du lịch Huế "
Khoác tấm hoàng bào
làm vua mấy phút
Mượn cái nhìn quân vương thủa trước
...Nào thấy đâu bờ cõi lê dân
.
Tiếng tung hô dạy đất xa gần
...Cạnh ngai vàng ,
một bà hoàng ngơ ngác
Chợt tiếng nhị hồ sênh tiền nhã nhạc
Buồn trong mưa dằng dặc cựu kinh
Cởi tấm hoàng bào
về chốn thong dong
Sương khói bảng lảng dòng Hương
Vi vút thông reo núi Ngự
Chiều vọng tiếng chuông Thiên mụ
Đàn Nam giao tiếng gọi suối ngànsuối ngàn...
Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008
Vu vơ (tho nguyenhoat)
Vu vơ
Ấy là chợt nhớ vu vơ
Đám mây trắng vắt ngang bờ suối xanh
Sương rơi trắng xoá vòng quanh
Bao nhiêu giành giật cũng thành ảo hư
Thói đời rụng xuống đấy ư
Đen thì đen quá,trắng như nhạt nhòa
Thơ của mình vợ người ta
Đời như cái bóng thoáng qua vô cùng
Vu vơ chợt nhớ mùa đông
Mơ màng không ,ý định không chút nào
Ngàn năm sao vẫn là sao
Càng mới càng cũ càng cao càng mờ
Vu vơ chợt nhớ vu vơ
Cái tình thị nở cơn mơ Chí phèo
Bờ ao nát cỏ mấy chiều
Bao nhiêu giun dế bao nhiêu cáo cày
Ớt thì ngọt đường thì cay
Đời như keo vật trắng tay bao giờ
Ấy là chợt nhớ vu vơ
Đám mây trắng vắt ngang bờ suối xanh
Sương rơi trắng xoá vòng quanh
Bao nhiêu giành giật cũng thành ảo hư
Thói đời rụng xuống đấy ư
Đen thì đen quá,trắng như nhạt nhòa
Thơ của mình vợ người ta
Đời như cái bóng thoáng qua vô cùng
Vu vơ chợt nhớ mùa đông
Mơ màng không ,ý định không chút nào
Ngàn năm sao vẫn là sao
Càng mới càng cũ càng cao càng mờ
Vu vơ chợt nhớ vu vơ
Cái tình thị nở cơn mơ Chí phèo
Bờ ao nát cỏ mấy chiều
Bao nhiêu giun dế bao nhiêu cáo cày
Ớt thì ngọt đường thì cay
Đời như keo vật trắng tay bao giờ
Thứ Ba, 4 tháng 11, 2008
La "tho tohoan"
Lá
Suốt tháng năm cuộc đời
Hương câyxao động quá
Hoa bung đầy sắc lạ
Lá quên mình biếc xanh
Những chiếc lá hiền lành
Rụng xuống thành bụi đất
Lá sống đời chân thật
Đời gió mưa dập vùi
Lá toả bóng che người
Qua tháng ngày nắng cháy
Tiếng chim từ trong lá
Rót nắng vào ban mai
Lá xanh trong mắt ai
Thoáng qua thành nỗi nhớ
Bao cuộc đời mắc nợ
Với lá rồi lá ơi
Suốt tháng năm cuộc đời
Hương câyxao động quá
Hoa bung đầy sắc lạ
Lá quên mình biếc xanh
Những chiếc lá hiền lành
Rụng xuống thành bụi đất
Lá sống đời chân thật
Đời gió mưa dập vùi
Lá toả bóng che người
Qua tháng ngày nắng cháy
Tiếng chim từ trong lá
Rót nắng vào ban mai
Lá xanh trong mắt ai
Thoáng qua thành nỗi nhớ
Bao cuộc đời mắc nợ
Với lá rồi lá ơi
Rung khong ten suoi khong ten "tho tohoan"
Rừng không tên suối không tên
Bạn hy sinh khi bàn tay vừa vục vào suối nước
(Đạn quân thù bắn lén rừng xa)
Cơm vắt bên hông, bao đạn choàng trước ngực
Máu bạn tôi thấm đỏ rừng già
Bạn hy sinh suối không tên để nhớ
Ngụm nước mùa khô trả giá mạng người
Chiều tháng tư đất trời rực lửa
Bạn ôm rừng già bằng lứa tuổi hai mươi
Bạn hy sinh rừng không tên để gọi
Không hoa viếng bạn lúc yên nằm
Nắng mù trời gió thổi
Sấm ầm ì đâu đó xa xăm
Bạn hy sinh rừng không tên _suối không tên để nhớ
Tôi làm sao quên, tôi làm sao quên
Chiều tháng tư xạc xào lá đổ
Mặt bạn khép vào suối nước vẹn nguyên
Bạn hy sinh khi bàn tay vừa vục vào suối nước
(Đạn quân thù bắn lén rừng xa)
Cơm vắt bên hông, bao đạn choàng trước ngực
Máu bạn tôi thấm đỏ rừng già
Bạn hy sinh suối không tên để nhớ
Ngụm nước mùa khô trả giá mạng người
Chiều tháng tư đất trời rực lửa
Bạn ôm rừng già bằng lứa tuổi hai mươi
Bạn hy sinh rừng không tên để gọi
Không hoa viếng bạn lúc yên nằm
Nắng mù trời gió thổi
Sấm ầm ì đâu đó xa xăm
Bạn hy sinh rừng không tên _suối không tên để nhớ
Tôi làm sao quên, tôi làm sao quên
Chiều tháng tư xạc xào lá đổ
Mặt bạn khép vào suối nước vẹn nguyên
Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2008
nha tho Nguyen Hoat SN:1944T/P Bac giang
Thơ đã xuất bản:
Chiều Đa hội
Tôi ngồi nhặt gió
Người đi trăng gày
Gió không thổi mãi<>
Chữ ngờ
Trắng như mây trắng trên trời
Đen như cái cõi kiếp người hưvô
Con sông trắng nước vỗ bờ
Lời ru trắng muốt cánh cò ca dao
Chiều Đa hội
Tôi ngồi nhặt gió
Người đi trăng gày
Gió không thổi mãi<>
Chữ ngờ
Trắng như mây trắng trên trời
Đen như cái cõi kiếp người hưvô
Con sông trắng nước vỗ bờ
Lời ru trắng muốt cánh cò ca dao
Nhớ mình thức trắng đếm sao
Quầng thâm hố mắt trắng vào sợi dây
Mảnh mai cái dáng em gày
Như thân con mạ tối ngày long đong
Sự đời đâu trả chưa xong
Nửa trong nửa đục hai dòng sông sâu
Nỗi buồn chia nửa cho nhau
Lời tan hợp mới trước sau đã già
Muộn rồi sao tháng năm qua
Lời bay đi hết còn ta với mình
Tấm lòng dễ vỡ mỏng manh
Đời như con sóng đã thành nhấp nhô
Sáu mươi năm đến bây giờ
Câu thơ viết một chữ ngờ chửa xong
Thứ Năm, 30 tháng 10, 2008
Loi co gai tuoi 30 "tho tohoan"
Lời cô gái tuổi ba mươi
Em đã mười năm mặn lạt Tây nguyên
hai mươi tuổi lên rừng
giờ ba mươi tuổi
ba mươi tuổi chưa chồng thành người ít nói
em ngại đi qua những chỗ đông người
Em đã mười năm mặn lạt Tây nguyên
hai mươi tuổi lên rừng
giờ ba mươi tuổi
ba mươi tuổi chưa chồng thành người ít nói
em ngại đi qua những chỗ đông người
Em xôn xao như cây lá một thời
cũng một thời vô tư như gió
thấy chim, muốn bay
ngắm trăng , muốn tỏ
mái tóc ban mai thơm tóc hoa rừng
Ai hạnh phúc nơi đâu
hãy lên tây nguyên sống lấy một tuần
ba mươi tuổi chưa chồng
sáng,ra cửa gặp rừng
chiều vào nhà gặp gió
nắng bụi đầy người
mưa đất níu bàn chân
Chưa chồng ở tây nguyên đêm lạnh gấp bao lần
chăn đơn kín bên này
bên kia buốt giá
năm thì ngắn
đêm sao dài rộng quá
chim chóp bóp khản giọng rồi,vẫn chửa gặp được nhau
Ba mươi tuổi vui buồn ai nói được đâu
ai cũng thèm được sinh con làm vợ
ai cũng thèm bồng bế trẻ thơ,đêm căn phòng ấm lửa
được giận hờn
sung sướng biết bao nhiêu
Tuổi ba mươi ai ước mơ nhiều
em cũng thế,mà xa vời quá
tuổi ba mươi ở rừng
sắc hồng vơi trên má
đàn ông đi qua có ngoảnh lại bao giờ
Thứ Tư, 29 tháng 10, 2008
Tro lai VuGia "tho tohoan"
Trở lại Vu Gia
Đây rồi con sông Vu Gia
Năm nao em chở tôi qua bên này
Đêm mưa gió đêm vơi đầy
Dáng em như mảnh trăng gày bên sông
Mười năm bươn bả mọi vùng
Khi xuống biển lúc lên rừng... liên miên
Bây giờ trở lại tìm em
Sông đừng vỗ sóng kẻo mềm lòng tơi
Mười năm sông chẳng ngừng trôi
Phù sa xoá hết một thời đạn bom
Đôi bờ dâu lúa tơ non
Thắm xanh như thể cánh buồm tôi mơ
Ai như em đứng bên bờ
Đợi tôi hay lỡ chuyến đò sang ngang?
Ước gì sông rộng một gang
Bắc cầu quai súng tôi sang gặp người
Mười năm sông chẳng ngừng trôi
Đứng bên sông nhớ một thời qua sông
Đây rồi con sông Vu Gia
Năm nao em chở tôi qua bên này
Đêm mưa gió đêm vơi đầy
Dáng em như mảnh trăng gày bên sông
Mười năm bươn bả mọi vùng
Khi xuống biển lúc lên rừng... liên miên
Bây giờ trở lại tìm em
Sông đừng vỗ sóng kẻo mềm lòng tơi
Mười năm sông chẳng ngừng trôi
Phù sa xoá hết một thời đạn bom
Đôi bờ dâu lúa tơ non
Thắm xanh như thể cánh buồm tôi mơ
Ai như em đứng bên bờ
Đợi tôi hay lỡ chuyến đò sang ngang?
Ước gì sông rộng một gang
Bắc cầu quai súng tôi sang gặp người
Mười năm sông chẳng ngừng trôi
Đứng bên sông nhớ một thời qua sông
Nho Vu Gia "tho tohoan"
Nhớ Vu Gia
Ngày nào em tiễn tôi xa
Nhờ sông vỗ sóng,hay là vì em
Để rồi biên giới tôi lên
Chân thêm cứng,đá hoá mềm em ơi?
Thấy ngôi sao cháy cuối trời
Biết em đang thức vì tôi chốn này
Vầng trăng lặn lội trong mây
Thương em trên cánh đồng lầy mưa sa
Xa Vu gia nhớ Vu gia
Mùa này con nước biết là còn lên?
Sông thường bồi phía bờ em
Giờ sao sóng vỗ về bên ấy rồi
Ngày nào em tiễn tôi xa
Nhờ sông vỗ sóng,hay là vì em
Để rồi biên giới tôi lên
Chân thêm cứng,đá hoá mềm em ơi?
Thấy ngôi sao cháy cuối trời
Biết em đang thức vì tôi chốn này
Vầng trăng lặn lội trong mây
Thương em trên cánh đồng lầy mưa sa
Xa Vu gia nhớ Vu gia
Mùa này con nước biết là còn lên?
Sông thường bồi phía bờ em
Giờ sao sóng vỗ về bên ấy rồi
Thứ Năm, 23 tháng 10, 2008
Me" tho tohoan"
mẹ
Mẹ có măm con
đứa nhập ngũ mậu thân
đứa mới binh nhì
ai chỉ thấy băng cờ ngày đưa tiễn
đâu hiểu được lòng mẹ buổi con đi
Năm con mẹ: đứa rừng đứa biển
mẹ mong hoài chưa có nàng dâu
ngày giỗ tết mẹ lo tất tưởi
con chưa giúp được một lần những lúc mẹ đau
Năm con mẹ ba lô súng đạn
Ruộng khoán làng giao mẹ cặm cụi một mình
mẹ ở căn nhà ông bà cho thủa trước
mái tranh gày rêu xanh
Năm con mẹ mỗi lần về phép
quà cho mẹ tồng teng mấy trái cau già
đứa chắt chiu cho tấm quần vải chéo
mắt mẹ ngày con về sương khói tràn qua
Mẹ có măm con
đứa nhập ngũ mậu thân
đứa mới binh nhì
ai chỉ thấy băng cờ ngày đưa tiễn
đâu hiểu được lòng mẹ buổi con đi
Năm con mẹ: đứa rừng đứa biển
mẹ mong hoài chưa có nàng dâu
ngày giỗ tết mẹ lo tất tưởi
con chưa giúp được một lần những lúc mẹ đau
Năm con mẹ ba lô súng đạn
Ruộng khoán làng giao mẹ cặm cụi một mình
mẹ ở căn nhà ông bà cho thủa trước
mái tranh gày rêu xanh
Năm con mẹ mỗi lần về phép
quà cho mẹ tồng teng mấy trái cau già
đứa chắt chiu cho tấm quần vải chéo
mắt mẹ ngày con về sương khói tràn qua
Loi nguoi quet rac "tho tohoan"
Lời người quét rác
-Hoađầy mặt đường em lại quét
-Em quét hoa đâu,quét rác mà
Em nói làm tôi bừng tỉnh
Hoa rụng rồi thành rác đâu hoa
-Hoađầy mặt đường em lại quét
-Em quét hoa đâu,quét rác mà
Em nói làm tôi bừng tỉnh
Hoa rụng rồi thành rác đâu hoa
Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2008
Mua dam (tho nguyen duong)
Mưa dầm
Mưa dầm lần giở trang thơ
Lướt xem chỗ ướt chỗ khô ở đời
Hạt run rảy,hạt rong chơi
Hạt trầm lặng thấm cõi người phù du
Mẹ ngồi nhẩm tính tuổi thu
Bao nhiêu bão lũ, gió mưa luân hồi
Nước mắt nhoè ướt nụ cười
Thì thào gió vọng những lời vu vơ
Hạt bong bóng, vỡ tan mơ
Mẹ tôi một bóng ngồi chờ tàn đêm
Một ngôi sao rụng bên thềm
Nhà lầu ngoài phố ngủ yên lâu rồi
Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2008
tho nguyen duong ;cat bong
Cát bỏng
Chân biển xa rồi còn tiếng hát
Mái nghèo lác đác,gợi hồn quê
Cây lúa chẳng tìm ra giọt nước
Hỏi đâu khoai sắn lối đi về
Cát bỏng miền trung dằng dặc thế
Ai người mở lối gọi mòn khuya
Hai phía chân trời xa tít tắp
Chim buồn xao xác ngóng hàng tre
Tho nguyen duong: Chi toi
Chị tôi
Lấy chồng nên chị yêu quê
Lựa tay khăn vấn,..tóc thề bỏ rơi
Nữa mai làng phố đổi ngôi
Tàn phiên vãn chợ chị ngồi trông mây
Xanh trời xanh biển xanh mây
Chị tôi đánh mất những ngày xanh xa
Thứ Ba, 14 tháng 10, 2008
Thơ Tô hoàn: Muà gió
Mùa gió
Mùa gió Sơn trà biển say rượu
Núi rùng mình mỗi đợt sóng xô
Núi mòn vỡ ,tan chìm đáy biển
Hạt cát li ti lấp lánh ai ngờ
Mùa gió Sơn trà biển say rượu
Núi rùng mình mỗi đợt sóng xô
Núi mòn vỡ ,tan chìm đáy biển
Hạt cát li ti lấp lánh ai ngờ
dat:tho To Hoan
đất
Tôi là nông dân
Sống nhờ đất
đất lăn vào giấc ngủ tuổi thơ tôi
Tuổi hai mươi
đêm yêu em biển dâu trăng muộn
Tóc em rối vương đất đồng gió cuốn
Tôi nhớ hoài vị chát phù sa
Ngày cuốc cày
đất trong máu,trong da
mùa gieo hạt
đất-người chung nhịp thở
đất quặn đau,quặn đau sinh nở
Có hạt thóc vàng,đất thức trắng trămđêm
Đất-tình yêu của tôi -yêu em
đất mang hồn tôi
tôi mang hồn đất
đất mở lòng đón tôi lúc trái tim ngừng đập
mưa bão nắng sương đất nhận hết về mình
Được lên các hành tinh
tôi xin mang đất mẹ tôi cày cuốc
tôi mang theo nắm thóc
tôi vãi tôi gieo cho cuộc sống lên mầm
Thầm trách người gốc gác nông dân
mới xa đồng
sợ chân mình lấm đất
ngại nắm bàn tay chai
chê màu nâu gương mặt
ăn ở lầu cao,quên mẹ lưng còng
Tôi yêu em thực lòng
tôi yêu đất quê mình như thế
Ai ồn ào
đất trở trăn lặng lẽ
Nỗi đau muôn đời của đất ai đau
Tôi là nông dân
Sống nhờ đất
đất lăn vào giấc ngủ tuổi thơ tôi
Tuổi hai mươi
đêm yêu em biển dâu trăng muộn
Tóc em rối vương đất đồng gió cuốn
Tôi nhớ hoài vị chát phù sa
Ngày cuốc cày
đất trong máu,trong da
mùa gieo hạt
đất-người chung nhịp thở
đất quặn đau,quặn đau sinh nở
Có hạt thóc vàng,đất thức trắng trămđêm
Đất-tình yêu của tôi -yêu em
đất mang hồn tôi
tôi mang hồn đất
đất mở lòng đón tôi lúc trái tim ngừng đập
mưa bão nắng sương đất nhận hết về mình
Được lên các hành tinh
tôi xin mang đất mẹ tôi cày cuốc
tôi mang theo nắm thóc
tôi vãi tôi gieo cho cuộc sống lên mầm
Thầm trách người gốc gác nông dân
mới xa đồng
sợ chân mình lấm đất
ngại nắm bàn tay chai
chê màu nâu gương mặt
ăn ở lầu cao,quên mẹ lưng còng
Tôi yêu em thực lòng
tôi yêu đất quê mình như thế
Ai ồn ào
đất trở trăn lặng lẽ
Nỗi đau muôn đời của đất ai đau
Thứ Ba, 7 tháng 10, 2008
Nguyen Hoat gui :Vu Tu Trang
Chiều nhớ bạn
Nắng sông thương đổ dài
Mưa dai mưadai,mưa dai
Cơn gió bấc đã làm ai nhớ nhà
Đất trời giun dế nghe xa
Cuốc trên đồng vọng như là đâu đây
Dòng sông tâm thức giãi bày
Tiếng chuông chùa đổ có hay nỗi lòng
Nghe mưa tắm mát cánh đồng
Nghe trời thay áo, nghe sông chuyển mùa
Hình như sông Hồng còn mưa
Bạch mai đi hết tới chưa Hàng buồm
Tôi thương giấc ngủ chập chờn
Tôi mơ tắm nắng chiều hôm tây hồ
Sông đi sao để lại bờ
Vinh hoa quên cả câu thơ ướt đằm
Công danh phú quý tương tầm
Cái tình non nước trăm năm rối bời
Phía đường Hà nội mưa rơi
Phía tôi tỉnh Bắc núi đồi mù sươg
Làng quê rơm rạ vàng ươm
Chiều nhớbạn, nắng sông Thương đổ dài
Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2008
Tho nguyen duong :Vo thuong
Vô thường
Chuông chùa Bái đính thỉnh chưa
Mà nghe ngọn gió đưa mưa đi vòng
Nhà mình bồ thóc sạch bong
Người ta bạc tỷ vàng ròng dâng hương
Nam mô phật pháp vô thường
Tiếng chuông tiếng mõ về phương trời nào
Cõi trần còn lắm chiêm bao...
Có đâu cửa phật lạc vào cửa quan
Chân tu "tho nguyenduong"
Chân tu
Linh sơn đá dựng ngũ hành
Trăm lẻ tám bậc chưa thành chân tu
Trần gian hoạ phúc mịt mù
Xuân vừa mới đó,.. qua thu đông tàn
Thứ Hai, 29 tháng 9, 2008
tho Nguyen Hoat
Lục bát đời thường
Nỗi buồn xếp lại thành trang
Vo thành cát biển dạ tràng cõng đi
Thời gian con sóng phẳng lì
Phù du lẫn với những gì phù sa
Phù sinh cái kiếp nhạt nhoà
Rong rêu dẫu sạch vẫn là rong rêu
Chia ly là lúc mình yêu
Cái trong tử tế gặp nhiều gió mưa
Địa cầu mai mốt người thưa
Thế gian mất đất hồ chưa ai đào
Cá voi về sống ở ao
Đòng đong ra bể nhảy vào kinh đô
Trai tân thoát tục ở chùa
Gái tân xuống tóc từ chưa hội làng
Cau non xước chúm đã vàng
Sợi chưa lên vải áo chàm đã phai
Buồn từ sớm đến canh hai
Tiếng chim chưa đổ sao mai đã nhoà
Đường đời khôn dại tôi qua
Giọt mưa con gái vỡ ra phố dài
Thứ Năm, 11 tháng 9, 2008
Co mot loi ru "To Hoan"
Có một lời ru
Bố về hưu tuổi bốn mươi
Lần đầu cất tiếng ơi hời ru con
Ơi hời con ngủ cho ngon
Về hưu bố được ru con ơi à
Cái thời con chửa sinh ra
Cái thời cha mẹ còn là à ơi
Đôi mươi mười tám tuổi đời
Sáng trong như ánh sáng trời và con
Nín đi con, ngủ đi con
Bao nhiêu trăng khuyết trăng trònbố qua
Đói cơm đói cả thư nhà
Người nằm lại khắp rừng già rừng non
Ăn trong đạn ngủ trong bom
Áo sờn cùng với áo sờn à ơi
Bố về hưu tuổi bốn mươi
Ru con lòng bố rối bời bên con
Ngủ đi con ngủ cho tròn
Mảnh vườn của bố vẫn còn không cây
Nhà ta mưa nắng vào đầy
Mẹ con lặn lội tối ngày đồng xa
Ngủ ngoan con ngủ ơi à
Mai rồi con sẽ nhận ra cuộc đời
Tan man doi minh"tho tohoan"
Tản mạn đời mình
Đời mình mấy cuộc chiến tranh
Tiễn đưa ,đưa tiễn chưa thành bình yên
Bao người mất hết tuổi tên
Bao người danh vọng nổi lên như cồn
Bao người xanh với trường sơn
Bao người về lại ruộng vườn,biển khơi
Trắng đen thật giả cuộc đời
Ẩn sâu trong quả tim người đỏ đen
Thường là bèo bọt nổi lên
Thường là vàng ngọc nhận chìm đáy sâu
Chữ tâm càng nặng càng đau
Khi vui lắm bạn, khi sầu mình ta
Tô Hoàn
Co gai ay "tho To Hoan"
Cô gái ấy
Cô gái ấy
hai mươi năm mặc áo nông trường
mười tám năm lao động giỏi
cô gái ấy
giám đốc vừa kết tội
"không chồng mà có con"
Phận đàn bà
bốn chục tuổi đời, mơ ướcgì hơn
một đứa con
không chồng cũng được
giờ có trong tay điều cô mơ ước
đứa con trai-quý hơn ngọc,hơn vàng
Cô gái ấy
có con
lại mất việc làm:
việc trồng cây phát cỏ
cây cô trồng bao mùa trĩu quả
bảng lương tháng này tìm không thấy tên cô
Muoi nam "tho To Hoan "
Mười năm
Bóng cây kơ -nia ai hat ngày nào
đổ tròn ngực em
ngả dài lưng mẹ
nghe hát
ngỡ quê em mãi mát
bóng cây giai điệu Tây nguyên
Mười năm
ta lên
ngực em trần
lưng mẹ trần
nắng cháy
mặt người,mặt rẫy
gầy đen
Tây nguyên
màu mỡ thế sao mẹ ta đói gạo?
giàu có thế sao em ta thiếu áo?
vì đâu
vì đâu
hỡiGiàng
Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2008
tho Nguyen Hoat: Ve tham hue nho Van Cao
Về thăm Huế nhớ Văn cao
Có ai mua nón về thăm Huế
Ta gửi thuyền mo lá với tình
Cái nắng mặn mòi cơn gió biển
Cát vàng chân nhẹ gót ai xinh
Bỗng thấy kinh kỳ mưa xưa lạ
Tri âm nghe vọng tiếng cung đàn
Núi Ngự sông Hương lòng nặng mãi
Chuông chùa Thiên Mụ khói vương sang
Có ai mua nón về thăm Huế
Ta gửi ngày mưa với lá vàng
Nghiêng cánh chim chiều xa bóng nhỏ
Sông dài nỗi nhớ cứ mang mang
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)